Em còn nhớ những ngày ta hò hẹn 
Con đường tình rợp bóng những hàng me 
Đường Nguyễn Du trong một tối mùa hè 
Lần đầu gặp mặt, sau những năm dài quen biết 
  
Em ngây thơ, trong đôi mắt biếc 
Tóc búi vai, hàm răng trắng, trắng dễ thương 
Đi bên em, đi cuối con đường 
Em vẫn mắc cở, vẫn thẹn thùng e ngại. 
  
Rồi mùa thu hàng me lá đổ 
Ta nhớ nhau, lại hẹn gặp nhau 
Bao yêu thương nhung nhớ dâng trào 
Anh muốn nắm tay em, bàn tay nhỏ 
  
Em vẫn thẹn thùng, đôi má hồng ửng đỏ 
Đừng nhe anh! Em ngại lắm đó anh 
Đi bên em có cả bầu trời xanh 
Tay không trong tay, lòng vẫn bồi hồi rung động. 
  
Mùa đông về hàng me xanh xanh lá 
Nắm tay em, bàn tay nhỏ nhắn xinh xinh 
Ta trao nhau bao lời nói trữ tình 
Giọng em ngọt, ngọt hơn đường phèn đường thốt lốt. 
  
Đường Nguyễn Du, sao đường chẳng được dài 
Sao nói hết những lời yêu em, yêu mãi mãi. 
Môi em hồng thơm như hoa nở 
Chờ một nụ hôn, sao cứ mãi ngại ngần. 
  
Mùa Xuân năm nay hàng me giá lạnh 
Cây me già lạnh, không lạnh bằng lòng ai 
Gặp lại nhau, em nói tiếng chia tay 
Tim tôi nhỏ máu cho cuộc tình tan vỡ. 
  
Tôi yêu em, bằng khối óc, bằng trái tim 
Tình thơ mộng như màu tím hoa sim 
Dù mai đây em có cố đi tìm 
Không thấy được, trong bầu trời hiu quạnh. 
  
Nguyễn Du ơi! Ông là tài hoa thi sĩ 
Đã viết thơ Kiều, mô tả Thúy Vân 
Có hiểu tình yêu? Sao chẳng chút ngại ngần 
Mang Thúy Vân kết duyên cùng Kim Trọng.
Chiều nay con đường hàng me gió lộng 
Lá rụng nhiều, rụng trắng cả đường đi 
Nhớ đến em tôi chẳng biết nói chi. 
Xin cầu nguyện cho đời em hạnh phúc.
Võ Châu Phương