Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2018

Như Phượng Muôn Đời Thương Kiếp Ve

  

Thơ: Nhược Thu
Diễn Ngâm: Hồng Vân


Nôn Nao Hạ Về














Hè về cho phượng trổ bông
Cho nồng nàn nắng thoa hồng má ai?
Cho mái tóc thề thêm dài
Cho anh ngây ngất mảnh mai dáng người.

Hè về thơm tuổi đôi mươi
Mơ tương lai đẹp vui tươi suốt đời
Mơ tình yêu không đổi dời
Như màu hồng phượng rực trời hè thương!

Tạm biệt ba tháng vấn vương
Cho trang lưu bút đo lường tình nhau
Gởi trao lời ý ngọt ngào
Tựu trường chờ đợi lao xao ngõ hồn.
....

Bao năm kỷ niệm vùi chôn
Trong miền ký ức còn nôn nao về!

Anh Tú


Xin Gọi Nhau Là Mình

















Dừng lại em!
Cho tôi ngồi bẻ gãy muộn phiền
Để quên đi lớp sần sùi không muốn nhớ
Qua một thời trót ngộ nhận bình yên
Là dằn vặt nổi chìm trăn trở...
Khi nước mắt chưa trôi bụi lắng trong hồn
Dòng xanh sớm vẫn hoàng hôn quá khứ!

Dừng lại em!
Cho tôi lấy hơi gọi lại tên mình
Đã bỏ quên trong ngăn đời vị kỷ
Chỉ có nhịp đập trái tim định hình chân lý
Dồn dập yêu thương khi vắng bóng quê nhà
Bao năm dài dằng dặc trôi qua, trôi qua...
Tôi như cánh chim di vô tình phớt phủi!

Dừng lại em!
Tiếp sức tôi hôn nồng nàn sông núi
Mảnh đất, tình người chưa đến đổi mất nhau
Giọt máu lòng có mùi ngọn cỏ, gốc rau
Đã vẽ lại ánh nhìn sai bản chất
Và tôi gọi tên em trong yên bình rất thật
Như bữa cơm chiều đạm bạc đủ ngưởi thân...

Phong Tâm
03.05.2018



Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2018

Dấu Xưa














Hạ sang phượng đỏ sân trường
Biếc xanh kỷ niệm vấn vương lá cành
Tường vôi cũ, ngói rêu xanh
Nghiêng xiêu vạt nắng trải hành lang xưa

Bao mùa lá đổ sớm trưa
Là bao thương nhớ chiều mưa lối tình
Thời áo trắng mộng nguyên trinh
Trang thơ mực tím, bóng hình người thương

Đêm đêm ru giấc mộng thường
Xuân đi hạ đến thu nhường đông sang
Rưng buồn níu lại thời gian
Mở ngăn ký ức in ngàn dấu qua ...

Ngăn tình còn đọng hương hoa
Ngăn tim khép kín từ ta xa người!

Yên Dạ Thảo
18.05.2018