Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018

Trong góc vườn vừa hé nụ hoàng hoa.













Có những mùa xuân thời 17.
Nhìn bóng xuân về.
Bên cội mai già trước ngõ, còn đọng giọt sương long lanh.
 Mĩm cười.
 Hương xuân hoà trong nhịp thở đất trời.

Có những mùa xuân lưu hương 17.
Nắng đầu ngày ôm cánh hồng đào...
Chợ hoa nhộn nhịp người mua bán.
Lách mình trong những luống hoa đủ màu đang khoe sắc.
Một đóa cúc trắng ai vô tình làm gẫy.
Nhặt lấy.
 Nâng niu đóa hoa rơi trên tay.

Có những mùa xuân thời 17.
Thức khuya đón giao thừa.
Trong tiếng pháo giao thừa râm ran.
Gia đinh sum họp.
Thích nghe kể  chuyện tình… ngày ba mẹ gặp nhau.
Mắt ba mẹ ánh niềm vui hạnh phúc, mơ lại thời thanh xuân.

Có những mùa xuân thời 17.
Thả mộng theo từng giọt nắng trong.
Theo mẹ đi lễ chùa, khói nhang bay nhẹ vào thinh không.
Chen trong biển người, thì thầm khấn nguyện.
 Đức Phật cười từ bi.

Có mùa xuân 17 tuổi hồn nhiên.
Tết đến, chờ những phong bì lì xì đỏ thắm,
cùng lời chúc vạn điều như ý,
xuân nầy hơn hẳn mấy xuân qua.
Tay trong tay, chị em dạo phố…
Đường phố Tết vương đầy xác pháo,
đám múa lân trống chiêng inh ỏi.
Ngày đầu xuân...
Muốn thả trái tim lên bầu trời rộng.
Trong trái tim, trời xanh…rất xanh.

Tiếng nhạc xuân từ cỏ cây hoa lá.
Trong góc vườn vừa hé nụ hoàng hoa
và gió nhẹ rung rung cành lộc biếc…
Tôi áo vàng đón 17 xuân sang…

Mùa đi nhẹ như mây…
Xuân về…
Tôi vẽ cho tôi một bức tranh tuổi nhỏ.
Như làn hương gửi gió.
Giữa trời đông mơ nắng ấm quê nhà.

Trầm  Hương Ptt