Sông dài trải
bóng thời gian
Bến xưa có chiếc
lá vàng nhẹ rơi
Đông vội đến thu
vội rời
Tiếng lòng xa vắng
đêm vời vợi đêm
Xuôi dòng xuân
chảy êm đềm
Quẩn quanh kỷ niệm
bên thềm bâng khuâng
Trời mơ xanh nắng hạ ngần
Tình xa nỗi nhớ
nhung gần! Rưng rưng …
Đêm lặng lẽ … ngày
không dừng!
Ai xua cánh gió
lay từng phím thương
Ai ru ta khúc vô
thường
Cho man mác mộng
cho buồn vu vơ
Tìm mơ ta mãi
tìm mơ…
Cho hồn trăng cũ
không hờ hững rơi
Vần yêu thương vẫn
đẹp lời
Thơ không bật
khóc tim vơi muộn phiền.
Yên Dạ Thảo