Giao
Thừa
Mở cửa hoàng hôn - đêm xuất hiện
Trăng đi cuối tháng, bận chưa về
Khuya nay, cầm chắc giao thừa đến
Nghe nụ trên cành, tách vỏ khô.
Gió lộng ngoài sương, xao nhánh lá
Hoa trong, thao thức đợi xuân vào.
Gột lòng - dọn ý - hâm trà nóng...
Trút hạt phong trần lấp vũng đau.
Khẽ vọng trầm hư - vang dội thực
Trong làn hương mỏng rộn ràng xuân
Bao nhiêu cuống phổi phồng lên thở?
Có mấy buồng tim khép lại, mừng!
Những nụ hoa non, xoè cánh gấp
Yếm xanh, trương lộ cụm môi hồng
Cội nghiêng, cố níu cành sâu lại
Giữ chút thời gian. Sợ viển vông...
Phiền muộn không lùi, xuân vẫn tới
Vu vơ thấp thỏm...gạt vu vơ
Cũng nôn nao dạ, thầm mong đợi
Chưa kịp lắng lòng - Sáng tỉnh bơ!
Phong
Tâm
****
(Họa
từ Giao Thừa của thi sĩ Phong Tâm)
Vui
sống
Vén ánh bình minh Xuân thoáng hiện
Buông màn sương nhạt Tết tuôn về
Ngoài sân cúc nở mời chim đến
Trước ngõ đào tươi thắm nhánh khô.
Chậu thấp mai vàng tươi bóng lá
Nêu cao pháo đỏ xác rơi vào
Phong tâm bát ngát hương sen nóng
Tuệ trí dung hòa nỗi khổ đau.
Nguyên đán thời gian vào mộng thực
Giao thừa nhân thế đón tình xuân
Đất trời rộn rịp bừng hơi thở
Hoa lá xôn xao chớm nụ mừng!
Đông đến lạnh lòng hoa thẹn gấp
Xuân về vui cảnh lá khoe hồng
Gốc nguồn tốt đẹp xin lưu lại
Là cội Bồ đề, chẳng rễ vông.
Thường chuyển pháp luân, duyên phải tới
Tư ti tự kỷ đứng chơ vơ
Sanh già bệnh chết không cần đợi
Cống hiến cho đời - Sống tỉnh bơ!
Bửu
Truyền