Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

Hương Cau

(Từ “Mua Xuân” của Phong Tâm)

Phận duyên se kết do trời
Tình yêu nào tính lỗ lời bán buôn
Xuân qua, cau chát thưa buồng
Em đem bán lẻ để buồn khách mua

Ngày xưa không hỏi xin thưa
Cùng ba và mẹ đón đưa em về
Nụ cười khóe mắt ai mê
Trong thì như đã, ngoài e thẹn vờ

Để rồi lỡ rối duyên tơ
Người ngơ ngẩn nhớ, em mơ mộng sầu
Cư tang một mối tình đầu
 Tim buồn thẩm tím, tím màu thời gian

Đông tàn rồi đến Xuân sang
Từng đàn chim én phương Nam bay về
Người xa ngàn dậm sơn khê
Hương cau còn thoảng cận kề bên em!

Yên Dạ Thảo
08.02.2013

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

Gửi Gió

Thôi đành ở lại chốn nầy
Thẩn thơ dạo bước đường dài, phố đông
Nhớ hương nếp ngọt thơm nồng
Xôn xao chợ bán lá dong xanh rờn

Hôm nay dạ cứ bồn chồn
Cứ quay quắt với nỗi buồn mông mênh
Nắng lên thì nắng cứ lên
Hong khô nỗi nhớ treo thềm rưng rưng

Cội đào nghiêng dáng bâng khuâng
Mai bung vỏ lụa chào xuân mới về
Áo cơm trăm nỗi bộn bề
Nhớ sao là nhớ trời quê rộn ràng

Gió xuân lay động khẽ khàng
Đong đưa từng giọt nắng vàng lung linh
Gió ơi cho gửi chút tình
Quê hương ta đó một mình riêng mang

Hải Đường

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

Khép Lại Sầu Dư

Giáo đường vang tiếng chuông ngân
Ngàn chiên ngoạn đạo tay lần chuỗi sâu
Thành tâm khấn nguyện ơn cao
Ban niềm hạnh phúc, vơi sầu, khổ buông

Đêm qua sương mịt mù sương
Bình minh thiếu nắng, gió luồn song thưa
Tháng mười hai bỗng đổ mưa!
Phố chiều thưa vắng, gió đưa lạnh về

Lang thang từ chốn nhiêu khê
Thiên đường tìm lối ngỡ kề mà xa
Mênh mông đường rộ tuyết hoa
Mùa yêu thương đến ... chợt da diết buồn!

Là chiên ngoại đoại bỗng vương
Nghe hồi chuông đỗ bên đường rưng rưng
Hứa lòng mai sẽ dửng dưng
Sầu dư khép lại! Đón mừng mùa sang!

Yên Dạ Thảo

24.12.2013

Tiếng Vọng Buồn


(Cảm tác theo bài Khép Lại Sầu Dư của Yên Dạ Thảo)

Giáo Đường vang tiếng chuông ngân
Quì bên hang đá nghe lòng chìm sâu
Ngước lên nhìn Chúa trên cao
Thành tâm cầu nguyện cho sầu đừng buông

Đêm đông bàng bạc màn sương
Một mình nghe tiếng vọng buồn lưa thưa
Ngoài trời không đổ cơn mưa
Mà sao ngọn gió lại đưa lạnh về

Cuộc đời như chốn sơn khê
Rừng sâu, dốc thẳng suối ngàn trôi xa
Con đường vắng những bông hoa
Tiếng chuông rung dộng nghe tha thiết buồn

Thành tâm cầu với Nữ Vương
Ban ơn cứu giúp không còn rung rưng
Mai này thôi hết dung dưng
Đón mừng con Chúa Hài Đồng cao sang

Đỗ Hữu Tài

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

Mộng Xa Nghìn Trùng

 

Thơ: Khúc Giang
Diễn Ngâm:  Hương Nam

Xót Xa

(Họa từ Giọt Thầm của Lưu Phương -TPH-VL)

Vẳng nghe tiếng vạc phương xa
Thỏang như suối khóc rừng già chiều buông
Đêm tàn buốt lạnh chim muôn
Tiếng ai thổn thức điệu buồn trong mây

Ân tình nặng gánh đôi vai
Quẳng đi cho nhẹ đường dài khổ đau
Thời gian thắm thóat qua mau
Ghét nhau thì dễ, thương nhau khó tìm

Nỗi buồn vằng vặc thâu đêm
Luyến lưu kỷ niệm êm đềm cơn mê
Mai sau một cõi đi về
Đường trần vương bụi não nề chớ quên…

Phú Thạnh
26.11.2013

Hoa Muôn

Hoa nào cũng nở một lần,
Tàn đi cho kiếp má hồng say duyên
Người buồn hỏi chuyện làm quen
Đưa ta qua bãi trăng thanh thuở nào?

Nhớ làm sao tuổi học trò
Hoa Muôn có nở bên bờ cát xưa
 Giờ đây vạn dặm cách xa
 Bao giờ về lại quê nhà ngắm hoa?

Ngoài đồng cây nhỏ hoa Muôn
Ngày em còn bé chung trồng cành xinh
Đến khi lạc bước đăng trình
Hoa kia xa cách chuyện tình thăng hoa!

Phan Nam

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

Mùa Xuân Và Tôi

Buông tay, vương nụ cười
Vàng rơi rơi hồn nhiên
Rưng rức tách chồi nụ
Xòe hoa xuân đòan viên.

Trời thanh thanh thuần khiết
Giống em ngày đôi mươi
Sông đầy vơi lẵng lặng
Sợi tóc thương tay người.

Đất nở đóa thuần tịnh
Nắng nheo nheo thật gần
Như xanh hơn màu cỏ
Thơm thơm hương tình nhân.

Vàng bay bay , bay bay
Ngõ chia ly diệu kỳ
Lắt lay vờn trong gió
Hót gì mùa thiên di.

Cánh mai tôi theo gió
Rụng vàng sân nhà em
Cuộc  từ ly vạn cổ
Rụng xuống và sinh sôi.

Hồng Băng

Đuối Buồn

Chẳng lẽ ngồi rầu nghe gió khóc
Chim kêu chim hót tiếng chim rơi
Lá mầm xuân thắm sao rời rạc?
Có một cành mai, hổng chịu cười!

Tình cũ...đi, về như bóng ma
Phơ phơ tóc trắng, rợn da gà!
Thả sương mây thấp trên dòng sóng
Lưới một mảnh đời bong bóng hoa.

Có phải giao thừa, giao cả mộng
Môi kề môi, rửa chén bọt tình?
Vừa mơ vừa tỉnh, say càng khát
Ai biểu trời hành, cũng cố xin!

Đuối lắm mình ơi! Đừng gượng nữa
Hãy đem rạo rực đổ ra đường
Sớm mơi, còn thấy cây trôi đứng
Có một chòm rong đọng ít hương!

Phong Tâm
09.01.2014

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

Bến Sông Xuân

Mỗi độ xuân về bên gió đông
Sợi thương, sợi nhớ thắt se lòng
Sao nghe ray rức hương tình cũ
Một thuở cùng ai tạc chữ đồng

Tình đã xa rồi trong khoảng không
Từ em ngày ấy bước theo chồng
Yêu thương vụn vỡ pha màu nắng
Từng bước em trên xác pháo hồng

Dòng nước buồn tênh suôi cuối sông
Thương người lẻ bóng mắt mờ trông
Thuyền hoa xa khuất vào quên lảng
Sao mãi vơi đầy thương nhớ mong

Xuân đến bao lần trên lối mộng
Anh còn mãi nhớ khối tình trong
Sông xưa rả rích sầu thương khúc
Gợi nhớ tình em tận cõi lòng

Lạnh bến sông xuân thấm lạnh đời
Chiều tàn soi bóng một mình tôi
Thuyền ai lơ lửng lần xa bến
Dòng nước vô tình lặng lẽ trôi

Viễn Phương

Buổi Sáng Đầu Năm

Đẹp thay buổi sáng đầu năm
Bầy chim chíu chít ghé thăm trước nhà
Nắng lên khoe áo mượt mà
Mấy cụm mây trắng là đà trên không

Như mừng cái tết mùa đông
Nắng rơi ngoài ngõ ấm trong tim mình
Thiên nhiên cảnh vật hữu tình
Mây bay chim hót tôi nhìn hồn say

Bầu trời rạng rỡ sáng nay
Gió rung chiếc lá cành cây nhẹ nhàng
Tôi nghe hồn thoáng mơ màng
Bước ra khỏi cảnh buộc ràng thế nhân
Trả đời lại cuộc phù vân

Tôi ngồi mà ngỡ bước chân giữa trời
Cám ơn buổi sáng tuyệt vời
Dù không có bóng người đời tới thăm

Đẹp thay buổi sáng đầu năm
Gió đưa mây trắng mà tâm bềnh bồng
Đàn chim vui dưới nắng hồng
Ước chi ai đến cho lòng cùng vui

Đỗ Hữu Tài

01.01.2012

Buổi Sáng Đầu Năm

Từ "Buổi Sáng Đầu Năm" - Thi Sĩ Đỗ Hữu Tài:

Sương lạnh mùa Đông bám dầy cửa kính
Mờ mờ dáng cây trụi lá xa xôi
Thật im vắng, rõ tiếng kêu máy sưởi
Buồn không tên lảng đảng lên ngôi.

Trông lên vách thấy bóng mình cô độc
Hỏi bao lần nhìn tờ lịch đầu năm
Và còn nữa, được bao lần như thế?
Lòng nao nao chút xao xuyến âm thầm!

Vuốt mặt vết nhăn tay nghe cảm giác
Tim đập nhanh đua giây phút trôi qua
Nhịp phổi mệt nhoài len trong hơi thở
Cái gì đây? Chào ngày mới ngọc ngà!

Miên man nghĩ, thời gian trôi êm ả
Quay nhìn ra ngoài nắng sớm lên cao
Sương trên kính bắt đầu tan thành nước
Hơi ấm mặt trời: sức sống dạt dào!

Xoa hai tay với nhau lên hơi ấm
Áp vào tim nghe tiếng đập nhịp nhàng
Nụ cười cháu thơ thức giấc vang vang
Chợt tìm thấy niềm tin yêu trở lại!

Nguyễn Hồng Ẩn
01.01, 2012

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

Buồn Hoang Vắng

Như chim theo gió cùng mây
Cất đôi cánh mỏng cao bay dặm trường
Giã từ thành phố mù sương
Nỗi niềm xa vắng chợt vương vấn hồn

Đường chiều ngã bóng hoàng hôn
Gió lồng lộng gió tuyết buông mịt mờ
Thênh thang lối mộng trời mơ
Quạnh hiu chiếc bóng buồn ngơ ngẩn buồn

Ngoài song ngàn đám mây vờn
Mà nghe hoang vắng dỗi hờn mông lung
Nhẹ lay gở mối tơ chùng
Mai về đan mảnh tình chung sưởi lòng

Ngoài trời rơi giọt sầu đông
Lắng nghe nhịp thở xuôi dòng thời gian
Biệt xa xanh thẳm mây ngàn
Mình ta đứng giữa thiên đàn huyễn mơ!

Yên Dạ Thảo

23.11.2013


Đường Bay Xanh


(Gửi tặng YDT ngày về lại quê hương)

Không là chim sải cánh bay
Chốn không trăng, cả sao gầy, thời gian...
Thẳm xanh vô tận vô vàn
Trùng khơi biệt vọng, gió ngàn biệt xanh

Trút tình xuống vực khô đanh
Buông rơi tiếng thở mong manh lặng thầm
Nghe từng nhịp khuyết trăm năm
Sợi tim thắt sợi tơ bầm, rách bơn!

Cúi nhìn trắng thảm mây vờn
Ngước lên lạc giữa đường trơn khói mờ
Vo tròn huyễn mộng ảo mơ
Chưa tan đã thấm qua tờ sương giăng

Nắm trong tay vệt xuân cằn
Mai về lối cũ có bằng phẳng yên
Cỏ đêm lay bóng hạ huyền
Giọt sương lắng đọng... xao miền trăng xa.

Phong Tâm

CM- 01.12.2013


Soi Lại Bóng Mình


















Ta tìm về lại chốn xưa
Dòng kênh năm cũ bóng dừa nghiêng che
Vẫn xào xạc gió bên hè
Lá chừng xơ xác âm nghe thật buồn

 Hàng cây mấy độ phong sương
Gầy trơ xương xẩu nhạt vương nắng chiều
Trúc xanh mấy khóm tiêu điều
Nhớ ngày mộng đẹp yêu kiều thướt tha

 Giờ về soi lại bóng ta
Nghe buồn lên mắt ánh tà huy giăng
Cỏ màu hoang dại cõi cằn
Vạt nương bên suối cũng hằn tang thương

Tóc xanh nhuốm bụi vô thường
Tay sờ lên má nghe dường rêu phong
Lưa thưa hoa súng ngoài đồng
Màu buồn tím tái sầu đông lại về

 Mai này qua hết cơn mê
Về đây khoác lại chân quê ngày nào
Khoai lang lùi vị ngọt ngào
Hồn quê bỗng chốc dạt dào đê mê


Lâm Chiêu Đồng
02.01.2009