Ta đã vì em gọi nắng lên
Hong khô xuân cũ trút ưu phiền
Tay che không kín tình ung mủ
Lồng lộng bên trời mộng ngả nghiêng
Ta đã vì em bạc tuổi thơ
Kiếm cung vung gảy những mong chờ
Nghìn năm u khối sầu không vẹn
Dẫu biết nhưng lòng sao vẫn mơ..?
Ta đã vì em xẻ bóng đêm
Tìm trong hư ảo chút êm đềm
Nghe xuân gỏ cửa lòng quên mở
Vì đã xuân xưa rỉ máu mềm
Ta đã vì em không oán tranh
Dù không chia mộng cũng không thành
Mười năm có biết bao dời đổi
Mà ngỡ như vừa mới trống canh ...
Nhược Thu