Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

Bây Giờ


Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh
Tiếng hát: Nguyên Trường




Bây Giờ














Bây giờ quên nhớ trong đêm
Mà nghe lá rụng bên thềm đẫm sương.
Trăng tàn, nắng cũng phai hương
Thì thôi, bến cũ còn vương vấn gì!

Người đi. Ờ! Lạnh lùng đi...
Trăm năm chỉ một xuân thì vậy thôi.
Trong mầm yêu có chia phôi
Nào ai ngăn được bờ môi muộn phiền!

Vẫn là đêm của sông duyên
Vẫn là sương khói triền miên gió lùa.
Thơ không buộc chặt sợi mưa
Thì ngôn ngữ chẳng dư thừa để rơi.

Bây giờ quên nhớ mù khơi
Ví như gió tạt, sóng nhồi đi qua...
Đường tơ dầu cứ mượt mà
Cõi tình như bóng trăng tà trôi nghiêng!

Phong Tâm
(27.03.2016)


Cứ Như Người Xa Lạ


Thơ: Hồng Thúy
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hoà âm: Đẵng Vương Quân
Tiếng hát: Tâm Thư



Ừ Nhé! …














Ừ nhé! Duyên mình chỉ thế thôi!
Hợp tan, tan hợp tựa mây trời
Đường mơ vàng lá sương thu rụng
Bến cũ ai làm trăng vỡ đôi

Ừ biết! Chữ tình riêng của ai
Như là cánh bướm xuân vờn bay
Tim người mở rộng trang tình sử
Thơ bước vào mơ … thơ ngủ say!

Thôi nhé! Đêm dài chớ lệ rưng!
Bình minh giọt nắng đổ không ngừng
Quên mùa cánh gió còn đi vắng
Đừng thổn thức lòng … hãy dửng dưng!

 nhé! Đừng buồn nữa nhé thơ!
Khi tình mỏng mảnh tựa dây tơ
Hương xưa dần nhạt theo ngày tháng
Đừng ghé ngõ tình đầy huyễn mơ!!!

Yên Dạ Thảo


Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

Thứ Tư, 6 tháng 4, 2016

Ơn Em Một Đóa Sen Nồng


Thơ: Tuyền Linh
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Trình bày: Thụy Long


Sắc Hoa - Phai Sắc














Sắc Hoa

Cánh hoa xưa hương lan nhè nhẹ
Đoá hồng tươi toả sắc đâu đây
Nụ tầm xuân xanh biếc quê này
Em diễm tuyệt hương nồng đất mẹ
Giông bão đến thiên đường tan tác
Mộng xa rồi kỷ niệm mang theo
Lênh đênh trôi cô độc cánh bèo
Sao giữ được những gì vỡ nát
Bao dĩ vãng chìm sâu trong mắt
Mộng tình xưa dấu vết điểm trang
Đoá hoa kia nay dẫu sắp tàn
Vẫn còn nét đậm đà hương sắc.

Quên Đi

***

Phai Sắc

Nghe trong gió lời ai rất nhẹ
Như thì thầm gọi trở về đây
Ngắm dòng xưa bến cũ nơi này
Và đi lại con đường quê mẹ
Nhìn cảnh cũ nhớ từng thao tác
Nỗi đợi chờ gợi mỗi ý theo
Đã trót sinh thân phận bọt bèo
Thời ly loạn tránh sao tan nát
Sẽ thu nhỏ quê hương trong mắt
Bóng hình xưa vẫn đấy hành trang
Đến mai kia bóng xế chiều tàn
Giữ hương cũ dù hoa phai sắc

Kim Phượng


Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2016

Tìm Ánh Trăng Xưa

 


Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Tiếng hát: Hương Chiều



Bâng Khuâng … “Tình Của Lính”














Quê hương mình tháng năm dài chiến loạn
Anh oai hùng trong quân phục chinh nhân
Em như hoa tươi thắm rộ trên cành
Được an bình, học hành và mộng mị

Tình của lính có tình không anh nhỉ?
Tà áo dài, người chiến sĩ vấn vương?
Màu áo xanh, nàng thao thức đêm trường?
Thơ lãng mạn, là tình thư của lính?

Khi anh ba mươi, em tròn đôi chín
Em mơ là “em gái nhỏ hậu phương”
Anh lặn lội nơi chiến địa sa trường
Em mới biết thế nào là xao xuyến

Vì đất nước kéo dài trong chinh chiến
Yêu quê hương tổ quốc, anh vẹn thề
Ngày ra đi nhưng chẳng hẹn ngày về
Để em mãi bâng khuâng ...“Tình Của Lính”.

Khúc Giang  


Nhớ Tà Áo Bay














Chiều Xuân gợi nhớ trong hồn
Hoa đua sắc thắm tiếng cồng non cao
Cô em Sơn cước thuở nào
Làn da trắng mịn sánh vào tuyết như
Thương em nắng đổ mưa rơi
Bềnh bồng duyên kiếp quê người không quên!
Lãn Ông tuổi bảy mươi trên
Gặp người trong mộng chữ tình trăm năm!
Quá quan triệt nhĩ xích thằng
Hỡi em còn nhớ những lần dưới trăng!
Bên ngôi cổ mộ gió phăng
Áo tà gợi lại tay lần đón tay
Thân em kiếp sống đọa đày
Bên gia đình nẫu còn rày duyên quê!
Anh thời như lữ khách tê
Có câu chín đợi mười kề hương xưa
Thương em đi sớm về trưa
Một đời tần tảo lại vừa gian truân!
Lỡ thương hoa nội cỏ phường
Chữ duyên chẳng vẹn chữ tình cũng khan!
Anh về sống cảnh giàu sang
Mà em mòn mỏi ngày vàng nắng phơi
Bây giờ khác bấy khi xưa
Đố anh còn nhớ lời đưa xuống đò!
Bên sông khách đứng gọi đò
Mau mau tách bến chớ dò lạch sông ?
Bây giờ xuân nhạt má hồng
Miền xuôi biển mặn tình đồng thiên thu!
Thương em thương lắm đi thôi
Nhớ nhau lạc bước ngậm ngùi tình quê!

Phan Nam