Ban Mê Thuột thủ phủ cà phê
Con sông chẳng thấy, nhiều hồ lắm suối
Rừng vàng bạc núi thắm tình đất đỏ
Biết Mới Thương - Buồn Muôn Thuở quê em!
Cà phê nơi này ngát Bờ Môi Thơm
Thác rào rạt sinh tình Buồn Mà Thích
Biết Mới Thích, thích người Buôn Mệ Thuột
Tình là tình chan chứa Bốn Mùa Thương.
Nhớ em như nhớ cà phê
Một tách buổi sáng, một ly buổi chiều
Đêm thêm cốc nữa vào yêu
Theo Bóng Mây Trời tìm Bạn Mình Thương.
Nhớ em nhớ những con đường
Dấy Bụi Mù Trời thắm hồng gót son
Nắng vàng đọng Bờ Môi Thơm
Kề Bên Má Thắm Lâm Tuyền đê mê.
Da em trắng, hoa cà phê thua trắng
Môi em hồng, chín mọng hạt cà phê
Trái trên cành quấn quít ngủ say mê
Hương ngào ngạt nổi lửa hồng tảng sáng
Voi đủng đỉnh, tóc em bay lãng đãng
Ché rượu cần say chếnh choáng bên em
Tiếng đàn trưng hòa quyện sương Bản Đôn
Em sơn nữ giữ tim anh, người khách lữ!
Nhớ Chu Klinh, thác Drai Linh
Bên cầu 14, Buồn Mà Tình em ơi
Biệt điện Bảo Đại vời vời
Nghe trong tiếng thác Bao Mùa Thương thương!
Ban Mê Thuột buột trái tim
Mắt nai, dáng thỏ, tóc huyền, cười duyên
Bụi Mà Thích, Biết Mới Tình
Yêu người, mến
cảnh, xứ Buồn (mà) Mê Tơi!
Ban Mê Thuột ơi!
Bửu
Truyền