Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014
Chỉ Là Dường Như
Dường như giọt nhớ
Vô cớ buộc ràng
Lỡ làng ngày nọ
Đầy đọa tình này
Dường như giọt nắng
Chìm lắng môt thời
Dòng đời hoang vắng
Bạc trắng đường mơ
Dường như bóng tối
Đang trói cuộc tình
Bóng hình sương khói
Nhức nhối từng đêm
Dường như mưa đổ
Nhánh trổ trái sầu
Đậm mầu cây khổ
Làm tổ tương tư
Dường như lầm lỡ
Trăn trở trong lòng
Bềnh bồng nức nở
Nhắc nhở tim đau
Dường như mơ mộng
Rung động nơi nào
Ngọt ngào lắng đọng
Khát vọng chìm sâu
Dường như môi mắt
Hương sắc mặn mà
Đậm đà ngây ngất
Vừa mất hôm qua
Dường như hoa nở
Luôn ở bên người
Tiếng cười khờ dại
Ở lại bên ta
Đỗ Hữu Tài
17/11/2014
Dường Như ….
(Nối tiếp vần thơ 4 chữ của Đỗ Hữu Tài)
Dường như giọt nhớ vấn vương
Vô cớ buộc ràng sợi thương kết chuỗi
Lỡ làng ngày nọ ngậm ngùi
Đầy đọ tình này thui thủi năm canh
Dường như giọt nắng mong manh
Chìm lắng một thời tuổi xanh đánh mất
Dòng đời hoang vắng chồng chất
Bạc trắng đường mơ khuyết tật đôi tim
Dường như bóng tối im lìm
Đang trái cuộc tình chìm vào quên lãng
Bóng hình sương khói bãng lãng
Nhức nhối từng đêm lãng vãng quanh ta
Dường như mưa đổ lệ sa
Nhánh trổ trái sầu hóa đá thiên thu
Đậm màu cây khổ âm u
Làm tổ tương tư ngục tù chôn kín
Dường như lầm lỡ giết mình
Trăn trở trong lòng chỉ biết lặng thinh
Bềnh bồng nức nở khối tình
Nhắc nhở tim đau bóng hình ngự trị
Dường như mơ mộng lỡ thì
Rung động nơi nào khắc tỳ lưu vết
Đậm đà ngất ngây vụt hết
Vừa mất hôm qua lại chết hôm nay
Đường như hoa nở trắng bay
Luôn ở bên người đọa đày suốt kiếp
Tiếng cười khờ dại nối tiếp
Lại ở bên ta trùng điệp khổ đau
Kim Oanh
21/11/2014
Dường như giọt nhớ vấn vương
Vô cớ buộc ràng sợi thương kết chuỗi
Lỡ làng ngày nọ ngậm ngùi
Đầy đọ tình này thui thủi năm canh
Dường như giọt nắng mong manh
Chìm lắng một thời tuổi xanh đánh mất
Dòng đời hoang vắng chồng chất
Bạc trắng đường mơ khuyết tật đôi tim
Dường như bóng tối im lìm
Đang trái cuộc tình chìm vào quên lãng
Bóng hình sương khói bãng lãng
Nhức nhối từng đêm lãng vãng quanh ta
Dường như mưa đổ lệ sa
Nhánh trổ trái sầu hóa đá thiên thu
Đậm màu cây khổ âm u
Làm tổ tương tư ngục tù chôn kín
Dường như lầm lỡ giết mình
Trăn trở trong lòng chỉ biết lặng thinh
Bềnh bồng nức nở khối tình
Nhắc nhở tim đau bóng hình ngự trị
Dường như mơ mộng lỡ thì
Rung động nơi nào khắc tỳ lưu vết
Đậm đà ngất ngây vụt hết
Vừa mất hôm qua lại chết hôm nay
Đường như hoa nở trắng bay
Luôn ở bên người đọa đày suốt kiếp
Tiếng cười khờ dại nối tiếp
Lại ở bên ta trùng điệp khổ đau
Kim Oanh
21/11/2014
Cũng Là Dường Như...
(Cảm tác từ Chỉ Là Dường Như của Đỗ Hữu Tài)
Dường như sợi nhớ
Se thắt tim lòng
Chiều đông lạnh vắng
Nỗi buồn mênh mông
Dường như sợi nắng
Lặng lặng rơi rơi
Hoàng hôn rũ bóng
Mây gió lả lơi
Dường trong bóng tối
Che khuất nẻo đời
Đường mờ sương khói
Một bóng chơi vơi
Dường mùa lá đổ
Vườn trổ sầu đâu
Thu nhường đông đến
Gió chướng đêm sâu
Dường trên lối mộng
Xanh biếc trời mây
Mơ đời muôn sắc
Hồn nửa tỉnh say
Dường trong khóe mắt
Rưng giọt lệ buồn
Tàn canh tỉnh giấc
Tình vương vấn vương
Dường hoa tuyết nở
Phủ trắng đồi thông
Đồng thơ gió lộng
Buốt giá đêm đông!
Yên Dạ Thảo
21/11/2014
Dường như sợi nhớ
Se thắt tim lòng
Chiều đông lạnh vắng
Nỗi buồn mênh mông
Dường như sợi nắng
Lặng lặng rơi rơi
Hoàng hôn rũ bóng
Mây gió lả lơi
Dường trong bóng tối
Che khuất nẻo đời
Đường mờ sương khói
Một bóng chơi vơi
Dường mùa lá đổ
Vườn trổ sầu đâu
Thu nhường đông đến
Gió chướng đêm sâu
Dường trên lối mộng
Xanh biếc trời mây
Mơ đời muôn sắc
Hồn nửa tỉnh say
Dường trong khóe mắt
Rưng giọt lệ buồn
Tàn canh tỉnh giấc
Tình vương vấn vương
Dường hoa tuyết nở
Phủ trắng đồi thông
Đồng thơ gió lộng
Buốt giá đêm đông!
Yên Dạ Thảo
21/11/2014
Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014
Bốn Mùa Yêu
Bốn Mùa Quanh Quẩn
(Họa bài Đông Lại Đến! của Yên Dạ Thảo)
Xuân đã nhạt hoa tàn khô cánh rũ
Hạ thay màu mưa nắng ủ hương rơi
Thu heo may lá vàng rụng đây rồi
Đông trống vắng sương giăng mờ buốt lạnh.
Phong Tâm
20.11.2014
Xuân đã nhạt hoa tàn khô cánh rũ
Hạ thay màu mưa nắng ủ hương rơi
Thu heo may lá vàng rụng đây rồi
Đông trống vắng sương giăng mờ buốt lạnh.
Phong Tâm
20.11.2014
Tiếng Lòng
(Cảm tác theo bài thơ Giọt Buồn Thu của Yên Dạ Thả)
Thu đến chạnh lòng nhớ người thương
Trăng treo nửa mảnh canh cánh buồn
Gió đưa hình bóng về hoang vắng
Bàng bạc tơ trời rủ màn sương
Quạnh quẻ đêm thu ngọn cỏ tàn
Chưa tìm cơn ngủ giấc mộng sang
Chơt nghe gió thổi lòng lành lạnh
Rơi xuống mịt mùng một tiếng than
Chiếc bóng ngỡ ngàng ngã nghiêng trôi
Như áng mây bay ở góc trời
Như dòng thơ lạnh thôi tuôn chảy
Sao giọt sầu tình buồn bã rơi !
Đỗ Hữu Tài
Thu đến chạnh lòng nhớ người thương
Trăng treo nửa mảnh canh cánh buồn
Gió đưa hình bóng về hoang vắng
Bàng bạc tơ trời rủ màn sương
Quạnh quẻ đêm thu ngọn cỏ tàn
Chưa tìm cơn ngủ giấc mộng sang
Chơt nghe gió thổi lòng lành lạnh
Rơi xuống mịt mùng một tiếng than
Chiếc bóng ngỡ ngàng ngã nghiêng trôi
Như áng mây bay ở góc trời
Như dòng thơ lạnh thôi tuôn chảy
Sao giọt sầu tình buồn bã rơi !
Đỗ Hữu Tài
Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014
Lá Thu Tình
Anh gọi em là lá
Nhuộm đỏ trời cuối thu
Em gọi anh là gió
Chiều buông khúc tình ru
Anh như là cánh gió
Ru lá ngủ nồng say
Ngơi giọt buồn man mác
Đọng chiếc lá u hoài
Anh mơ đời êm ả
Nhã ý đẹp tình thơ
Viết lời thương lên lá
Cho nhân tình hoài mơ
Em mơ tình muôn thuở
Không tựa khối phù vân
Hợp tan rồi tan hợp
Đêm gối mộng bâng khuâng
Ước chi trời miên nắng
Rơi rơi giọt thủy tinh
Vương trên từng cánh mỏng
Lóng lánh lá thu tình!
Yên Dạ Thảo
Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014
Đông Lại Đến!
Hạ ra đi hồn hoa sầu úa rũ
Thu phai tàn chiếc lá cuối cùng rơi
Đông vừa sang vườn mộng hư hao rồi
Vạt nắng chiều buồn vương trên cành lạnh!
Yên Dạ Thảo
18.11.2014
Thu phai tàn chiếc lá cuối cùng rơi
Đông vừa sang vườn mộng hư hao rồi
Vạt nắng chiều buồn vương trên cành lạnh!
Yên Dạ Thảo
18.11.2014
Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014
Vàng Thu
Đêm nay em ngủ cho ngoan
Để anh thắp ngọn trăng vàng cùng soi
Trăng ơi rọi khắp phương trời
Cho em tôi ngủ dịu hơi thở mềm
Đêm nay anh thức thâu đêm
Nhìn trăng mà nhớ môi mềm thiết tha
Nhớ màu nắng Hạ nung da
Ru em trộn mảnh trăng ngà cùng ru
Đêm này đã quá giữa thu
Vàng bao sắc lá mịt mù tình tôi
Tình thu sắc lá bên trời
Vàng bao nhiêu lá nhớ người bấy nhiêu
Nhược Thu
04.11.2010
Để anh thắp ngọn trăng vàng cùng soi
Trăng ơi rọi khắp phương trời
Cho em tôi ngủ dịu hơi thở mềm
Đêm nay anh thức thâu đêm
Nhìn trăng mà nhớ môi mềm thiết tha
Nhớ màu nắng Hạ nung da
Ru em trộn mảnh trăng ngà cùng ru
Đêm này đã quá giữa thu
Vàng bao sắc lá mịt mù tình tôi
Tình thu sắc lá bên trời
Vàng bao nhiêu lá nhớ người bấy nhiêu
Nhược Thu
04.11.2010
Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014
Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014
Hoa Cườm Thảo
Một thời áo trắng tập đầy tay
Thả rong con phố tóc mây cài
Đưa tay hái đoá hoa anh bảo
Lại gần đừng để gió thổi bay!
Cô bé ơi, mộng có ngủ ngày?
Thả mơ nắng Hạ nhốt tình say
Hây hây nhìn… bé cười khe khẻ
Giữ chặt chân anh biệt chốn này
Hương đọng bờ môi khoé mắt ai
Hồn bay lơ lửng chốn phương Đoài
Cườm Thảo bâng khuâng hoài nghĩ ngợi
Sân trường lần cuối buổi chia tay
Nhặt cánh hoa rơi sắc úa tàn
Chờ người lữ khách một lần sang
Ba tháng chia xa mong vời vợi
Phương trời phiêu bạc kiếp dỡ dang
Người đi làm héo đoá hoa tươi
Bỏ quên cô bé biếng môi cười
Thắt đời từng nốt dây thòng lọng
Xiết cả trời hồng bỏng đôi ngươi
Từ độ xa ai biển cũng dời
Trong từng con sóng miệt mài trôi
Vẫy vùng theo nước tình bơi lội
Bến bờ ngăn cách đời chia đôi
Bao mùa hạ đến đốt tình tôi
Em hoa Cườm Thảo uá sắc phơi
Nằm bên đời vắng hờn phận tủi
Hành trình luân lạc mãi chẳng thôi.
Kim Oanh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)