Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

Hương Dầu Dừa

 

  

Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Bắc Sơn
Hòa âm: Tuyền Linh
Phối khí: Phan Thanh
Tiếng hát: Bạch Lan

Nhạc phổ trích từ Thi Tập “Lá Nắng” của Phong Tâm – Xuất bản năm 1996





Hương Dầu Dừa

Thương tặng cháu Cao Trường

Tác giả xin nói thêm: " Cao Trường là ái nữ của cố nhạc sĩ Bắc Sơn. Trước năm 1975, cô là nghệ sĩ trẻ diễn ngâm cho chương trình thi văn
Ban Mây Tần, thi sĩ Kiên Giang phụ trách, trên đài phát thanh Sài Gòn. Bài thơ Hương Dầu Dừa, viết năm 72. Cao Trường diễn ngâm,thi sĩ Kiên Giang đọc lời bình từng đoạn, ngâm xong, Cao Trường xin tác giả bản chép tay vì thích bài thơ để kỷ niệm. Sau năm 75, do bạo bịnh ( cháu mất ). Vào năm 1996, NS Bắc Sơn phổ nhạc bài thơ nầy để lưu nhớ đứa con được ông hằng yêu thương..."

HONG TÓC
Nắng hong tóc ngủ chiều quê
Em ngồi mẹ chải tóc thề cho xanh
Hương dầu dừa khử đọt chanh
Gió hiu hiu lá trên cành đong đưa

THUỞ MƯỜI LĂM
Nhớ gì không thuở xa xưa
Gáo dừa ba trổ lược thưa lược dày
Làm duyên em giắt lược cài
Má hồng phơn phớt tóc mai nhung mềm

TRONG KHÓI NƯỚC MÀU
Em còn nhớ nữa không em
Những ngày đất thở êm đềm hương cau
Bên nhà em một hôm nào 
Khói rơm chở khói nước màu bay sang
Hồn anh cuộn khói mơ màng
Nước dừa đã trở sắc vàng sắc đen
Nước màu kho tộ cá trèn
Ăn cơm gạo giã còn thèm nhớ không

NGÀY QUA
Bây giờ qua mấy mùa giông
Hàng cây nhớ mộ, dòng sông nhớ làng
Khói đồng lẫn với khói nhang
Đâu rồi khói bếp trong hoàng hôn xưa

XÓT XA
Nhìn trời mưa đổ bao la
Tóc em đã nhuốm lượt là tháng năm
Như lòng đất mẹ hờn căm
Mấy mùa cỏ mọc âm thầm trong sương

Gợi trong anh chút buồn buồn 
Nhắc trong anh chút thương thương tình đời
Sông còn rẽ nước chia đôi
Mong gì gặp lại bóng người thân xưa

MỜ PHAI
Thôi mình quên hết nghe em
Nhắc làm chi chuyện hão huyền biển dâu
Em còn nếp lược trên đầu
Anh còn mộ mẹ trắng màu khói sương

Phong Tâm
(1972)
  

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

Về Trời









Ba -  hạt nắng đã về trên Tiên cõi
Bỗng mưa rơi…trời buồn khóc sụt sùi
Đất Vũng Liêm vắng đi ngày nắng bụi
 Ba đi rồi Phong Thới còn gì vui ?
Vẫn ruộng lúa, đám dừa, mai trổ lá
Nhưng có gì phơn phớt nỗi buồn mang
Trời Vũng Liêm hôm nay chẳng tỏ rạng
Ba đi rồi, ai bạn đám cỏ hoang ?
Con kênh rạch cũng vơi đầy tâm trạng
Vắng bóng Ba, ai thông rảnh nước tràn ?
Con Lu, Ki chờ hoài Ba buổi sáng
 Cho đồ ăn để chúng vẫy đuôi ngoan
Như thiên địa vạn vật đồng nhất thể
Tuổi 92 Ba vẫn khỏe đó mà
Sao Ba đi, Ba chẳng hề báo trước
Để chúng con đỡ hụt hẫng tình thâm
Sáng nay bỗng mưa vỡ òa trên mái
Nhà chúng ta vắng một mảnh hồn trần
Lệ chúng con đổ dài theo mưa đổ
Ba có nghe môi mặn phút dừng chân ?

Tuyền Linh
 06.2016


Tình Cha














“Đàn ông tay mềm dễ làm khổ người ta”
Bàn tay cha trắng mềm như cọng bún
Người ta đi lính hai tay cầm súng
Tay cha cầm cây bút với ống nghe.

Cây bút vẽ cuộc đời
Ống nghe dõi nhịp đập con tim
Con lớn lên với hào quang màu tím
Tình cha nặng nhưng cha còn tiết kiệm
Bảo yêu con – cha không nói bao giờ !

Nhưng cha tôi đã dành trọn cuộc đời
Lo cho con đến từng li từng tí
Nữa đêm về sáng con thường mộng mị
Mở mắt nhìn là cha đứng cạnh bên.

Nhớ thuở đầu đời đi học làng trên
Cha đèo con bằng xe đòn dông hai bánh
Bàng bạc mùa Thu sương còn lấp lánh
Hai cha con ướt lạnh quảng đường xa.

Con lớn nhờ công dạy dỗ của cha
Tim trong sáng do tình yêu của mẹ
Chưa bao giờ cha làm buồn con trẻ
Con đội ơn cha mẹ bậc sinh thành.

Có những đêm con bệnh mẹ dỗ dành
Cha đứng cạnh canh chừng con giấc ngủ
Ơn cha mẹ con nói hoài chưa đủ
Tình cha con – con giữ mãi trong lòng.

Cuộc đời con – chạm đáy nỗi vui buồn
Được khôn lớn mẹ cha cười ra nước mắt
Con người sinh ra đứng trong trời đất
Trọn cuộc đời  – tình cha mãi không quên !

Dương Hồng Thủy
19/06/2016