Rượu nồng nửa chén nâng ly
Phải chăng rượu phạt người đi mới về
Nghìn trùng xa cách sơn khê
Người đi vẫn nhớ hẹn thề cùng ai
Thời gian mái tóc có phai
Bờ môi có nhạt vòng tay vẫn chờ
Gặp đây có phải là mơ
Sao anh cứ ngỡ ban sơ thuở nào
Nửa chén rượu đắng ai trao
Ngỡ rằng rượu phạt ngờ đâu rượu tình
Gặp nhau đôi mắt em nhìn
Ngỡ rằng em giận thật tình em thương
Ngẩn ngơ mùi rượu quê hương
Say tình, say nghĩa, say hương rượu nồng
Bấy lâu kẻ nhớ người mong
Cùng chung chén rượu tương phùng bên nhau
Võ Châu Phương
Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014
Thứ Năm, 15 tháng 5, 2014
Muộn
Vạn vật dường như cũng ngỡ ngàng
Bởi xuân vắng bóng dẫu mùa sang
Thu tàn, mưa gió còn vương vất
Đông mãn, tiết hàn mãi quẩn quanh
Gió lộng, mưa dầm, đêm rũ rượi
Sương mù, nắng nhạt, ngày băn khoăn
Xuân chưa khởi sắc vì sầu muộn?
Con Tạo già nua ắt lẫn, nhầm?
Khúc Giang
Qui Hòa Thắng Cảnh
Năm nao ta đến Qui- Hòa
Thăm quang mấy trại cùi, toà quý Soeur
Trải bao năm tháng vật vờ
Bốn mươi bảy vị sau còn sáu hơn!
Soeur vì bác ái hy sinh
Tâm linh Phép Thánh Chúa mình ban cho
Người xưa lâm nạn co ro
An vui tịnh dưỡng sống nhờ tình thương
Trăng trăng nước nước in tường
Tiếng chuông kim cổ thoát đường tử sinh!
Phan Nam
* Qui Hòa một địa danh về phía tây nam thành phố Qui Nhơn, quý khách
có thể thăm mộ Hàn Mặc Tử trước khi vào thắng cảnh này!
* Nơi đây có truyền tích mỏ vàng còn non chưa khai thác được,thời
Pháp thuộc chỉ dùng làm nơi nuôi người phong cùi.
Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014
Thứ Ba, 13 tháng 5, 2014
Bến Thơ
Hoa mai nở giửa vườn mai
Qua mùa xuân chín nhạt phai cánh tàn
Phượng hồng khoe sắc mùa sang
Gần xa cung điệu ngân vang gọi hè
Đó là tiếng gió hay ve?
Gợi lòng thêm nhớ tình quê ấm tình
Hoa mơ nở giửa vườn xinh
Bâng khuâng một đóa hương bình mình hương
Sớm chiều mưa nắng vô thường
Canh khuya sương mỏng nhẹ vương cánh sầu
Mơ màng trong giấc chiêm bao
Theo thuyền nhẹ lướt đi vào bến thơ!
Bến thơ trải lối hoa mơ
Trăng non một bóng đợi chờ gió lay
Mây bay từng đám mây bay
Người ru điệu nhớ, ta say giấc nồng!
Yên Dạ Thảo
Qua mùa xuân chín nhạt phai cánh tàn
Phượng hồng khoe sắc mùa sang
Gần xa cung điệu ngân vang gọi hè
Đó là tiếng gió hay ve?
Gợi lòng thêm nhớ tình quê ấm tình
Hoa mơ nở giửa vườn xinh
Bâng khuâng một đóa hương bình mình hương
Sớm chiều mưa nắng vô thường
Canh khuya sương mỏng nhẹ vương cánh sầu
Mơ màng trong giấc chiêm bao
Theo thuyền nhẹ lướt đi vào bến thơ!
Bến thơ trải lối hoa mơ
Trăng non một bóng đợi chờ gió lay
Mây bay từng đám mây bay
Người ru điệu nhớ, ta say giấc nồng!
Yên Dạ Thảo
Bến Tình
Hoa mai nở giữa vườn mai (*)
Xuân đi, cánh mỏng vàng phai chưa tàn
Chờ bông mây trắng bay sang
Đài hoa kết hạt non đang đợi hè
Gió luồn nâng bổng tiếng ve
Những tà áo trắng thơm phe phẩy tình
Đã xa rồi nụ cười xinh
Về đây tìm lại cho mình chút hương
Những chiều êm giữa đời thường
Mai tàn lại nở thôi vương vấn sầu
Yên bình một giấc chiêm bao
Sông thương xuồng nhỏ neo sào bến thơ
Bến tình bắc nhịp cầu mơ
Dưới trăng đôi bóng, sương mờ lắt lay
Theo làn gió nhẹ hương bay
Vừa nghe rạo rực vòng tay ấm nồng
Phong Tâm
(*) Trích từ “Bến Thơ” của YDT
Xuân đi, cánh mỏng vàng phai chưa tàn
Chờ bông mây trắng bay sang
Đài hoa kết hạt non đang đợi hè
Gió luồn nâng bổng tiếng ve
Những tà áo trắng thơm phe phẩy tình
Đã xa rồi nụ cười xinh
Về đây tìm lại cho mình chút hương
Những chiều êm giữa đời thường
Mai tàn lại nở thôi vương vấn sầu
Yên bình một giấc chiêm bao
Sông thương xuồng nhỏ neo sào bến thơ
Bến tình bắc nhịp cầu mơ
Dưới trăng đôi bóng, sương mờ lắt lay
Theo làn gió nhẹ hương bay
Vừa nghe rạo rực vòng tay ấm nồng
Phong Tâm
(*) Trích từ “Bến Thơ” của YDT
Hỏi Rằng Bến Đỗ Xa Gần...
(Từ Niềm Tin của Anh Tú)
Gánh sầu mai thả trôi sông
Niềm vui gom nhặt, lệ lòng ngừng tuôn
Hồng trần một kiếp vô thường
Mệnh người sinh tử, ai lường ngày sau
Nếu đời tựa đóa sầu đâu
Mai treo trước ngõ, giũ sầu rụng rơi
Nếu tình như áng mây trời
Gởi theo cánh gió về nơi cõi buồn
Nếu mai sóng gợn, gió cuồn
Thuyền mơ nghiêng ngả, mưa buồn tràn dâng
Hỏi rằng bến đỗ xa gần
Cho thuyền ghé lại sưởi vần lạnh thơ?
Yên Dạ Thảo
Gánh sầu mai thả trôi sông
Niềm vui gom nhặt, lệ lòng ngừng tuôn
Hồng trần một kiếp vô thường
Mệnh người sinh tử, ai lường ngày sau
Nếu đời tựa đóa sầu đâu
Mai treo trước ngõ, giũ sầu rụng rơi
Nếu tình như áng mây trời
Gởi theo cánh gió về nơi cõi buồn
Nếu mai sóng gợn, gió cuồn
Thuyền mơ nghiêng ngả, mưa buồn tràn dâng
Hỏi rằng bến đỗ xa gần
Cho thuyền ghé lại sưởi vần lạnh thơ?
Yên Dạ Thảo
Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014
Buồn Thu
Em tựa con thuyền lặng lẽ trôi
Anh là cánh gió quyện mây trời
Trùng dương gợn sóng đêm giông bão
Cuốn dạt hồn em ra biển khơi
Vẫn biết tình thơ là huyễn mơ
Như trăng mây nước khói sương mờ
Lồng tranh diễm tuyệt tình hoa bướm
Thêu dệt mộng vàng mong mảnh tơ
Giấc mộng đêm qua thật ngọt ngào
Thiên hà lấp lánh vạn vì sao
Xa xa có một đàn ô thước
Chấp cánh bên nhau nối nhịp cầu
Đêm nay gió lộng trĩu mưa rơi
Một bóng bên song buồn rã rời
Cây lá xạc xào cung điệu nhớ
Giọt sầu nhỏ xuống cảm chơi vơi!
Yên Dạ Thảo
28.09.2010
Anh là cánh gió quyện mây trời
Trùng dương gợn sóng đêm giông bão
Cuốn dạt hồn em ra biển khơi
Vẫn biết tình thơ là huyễn mơ
Như trăng mây nước khói sương mờ
Lồng tranh diễm tuyệt tình hoa bướm
Thêu dệt mộng vàng mong mảnh tơ
Giấc mộng đêm qua thật ngọt ngào
Thiên hà lấp lánh vạn vì sao
Xa xa có một đàn ô thước
Chấp cánh bên nhau nối nhịp cầu
Đêm nay gió lộng trĩu mưa rơi
Một bóng bên song buồn rã rời
Cây lá xạc xào cung điệu nhớ
Giọt sầu nhỏ xuống cảm chơi vơi!
Yên Dạ Thảo
28.09.2010
Trách Thu
Ai thả mùa thu trên lá rơi
Cho em tôi nuối một khoang đời
Mưa thu rả rích buồn cô quạnh
Để nhớ mênh mang vọng cuối trời
Ai khiến ngày xưa ta gặp nhau
Để giờ hương muộn... lỡ mùa Ngâu
Trùng dương gợn sóng miền tâm thức
Gối mộng đêm xưa có ngọt ngào?
Đã biết tình thơ như khói sương
Mong manh, hư ảnh... lẽ vô thường
Sao nghe một thoáng buồn thu vọng
Trĩu nặng mi ai, lẻ dặm trường
Thầm trách tình thu như gió bay
Bên song ai khóc trĩu vai gầy
Trao em chút hạ còn vương nắng
Nhỡ lúc mưa vê hong tóc mây
Sông Hương
Huế 30.09.2010
Cho em tôi nuối một khoang đời
Mưa thu rả rích buồn cô quạnh
Để nhớ mênh mang vọng cuối trời
Ai khiến ngày xưa ta gặp nhau
Để giờ hương muộn... lỡ mùa Ngâu
Trùng dương gợn sóng miền tâm thức
Gối mộng đêm xưa có ngọt ngào?
Đã biết tình thơ như khói sương
Mong manh, hư ảnh... lẽ vô thường
Sao nghe một thoáng buồn thu vọng
Trĩu nặng mi ai, lẻ dặm trường
Thầm trách tình thu như gió bay
Bên song ai khóc trĩu vai gầy
Trao em chút hạ còn vương nắng
Nhỡ lúc mưa vê hong tóc mây
Sông Hương
Huế 30.09.2010
Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014
Em Vẫn Là Em
Em vẫn là em của tháng ngày
Nàng công chúa nhỏ tuổi thơ ngây
Thướt tha vạt lụa nghiêng tập vở
Tay ngà dáng ngọc tóc bay bay
Em vẫn là em của thuở nào
Dịu dàng tóc xõa vướng trăng sao
Hồn mềm liễu rũ xanh màu áo
Má đỏ môi hồng nắng xôn xao
Em vẫn là em của biển đời
Thăng trầm chìm nổi với đơn côi
Thủy chung son sắt theo ngày tháng
Niềm riêng cất giữ mộng đầy vơi
Em vẫn là em của núi đồi
Đời nương theo gió thoáng mây trôi
Biển xanh sóng bạc không ngừng nghỉ
Dõi cánh hải âu giữa ngàn khơi
Nguyệt Hạ
(LT - TD)
22-05-2013
Vô Thường …
Mưa gió phai nhòa trăng bỏ trốn
Anh về khuya khoắc một mình xa
Đường không lầy lội tim lầy lội
Bởi thiếu nhau từ bao kiếp qua
Anh về hối hả như con vụ
Quay tít chờ mong biết hướng nào
Em góc trời xa vời vợi nhớ
Bao giờ em nhỉ khỏi chiêm bao?
Đêm đêm nhìn hướng mờ phương đó
Biết bóng em chờ quay quắt thương
Da trắng hay là trăng sáng trắng
Mà nghe xao xuyến đến vô thường …
Nhược Thu
Anh về khuya khoắc một mình xa
Đường không lầy lội tim lầy lội
Bởi thiếu nhau từ bao kiếp qua
Anh về hối hả như con vụ
Quay tít chờ mong biết hướng nào
Em góc trời xa vời vợi nhớ
Bao giờ em nhỉ khỏi chiêm bao?
Đêm đêm nhìn hướng mờ phương đó
Biết bóng em chờ quay quắt thương
Da trắng hay là trăng sáng trắng
Mà nghe xao xuyến đến vô thường …
Nhược Thu
Sông Quê
Mai về xứ Ngãi Xuyên tôi
Hỏi cây cầu cũ còn soi nước đầy
Vạt hồng áo cưới ai bay
Giữ dùm tôi chút những ngày em xưa
Dẫu rằng trăng rụng trong mưa
Chùm hoa tím dại gió đùa nhặt hương
Dặm dài cánh mỏi còn vương
Lá đan bóng rợp vòm truông hững hờ...
Hồng Băng
Thơ Vào Hạ
Nắng đẹp lắm em ơi ngày chớm Hạ
Vườn còn hương, lá cũ vẫn còn xanh
Dẫu đương trưa lặng gió, thoáng khô cành
Đêm sẽ thắm, bình minh càng rực rỡ
Nắng đẹp lắm xuân tàn hoa lại nở
Màu ti gôn, sắc phượng, thắm bằng lăng...
Không vui nhiều, cũng trút nhẹ băn khoăn
Thêm sức sống, tâm hồn thêm sức trẻ
Nắng đẹp lắm ve sầu rơi nhẹ nhẹ
Bến sông xưa chưa mất bóng đôi mình
Cho vì yêu, nhận lại cũng vì tình
Tay nắm chặt niềm tin nghe nhịp sóng
***
Nắng dẫu tối đâu phải là huyễn mộng
Hãy ngồi yên lặng ngắm nước trong veo
Nàng thơ ơi, nghiêng tóc tựa vai chiều
Cho tiết Hạ nâng niu dòng cảm xúc...
Phong Tâm
02.05.2014
Vườn còn hương, lá cũ vẫn còn xanh
Dẫu đương trưa lặng gió, thoáng khô cành
Đêm sẽ thắm, bình minh càng rực rỡ
Nắng đẹp lắm xuân tàn hoa lại nở
Màu ti gôn, sắc phượng, thắm bằng lăng...
Không vui nhiều, cũng trút nhẹ băn khoăn
Thêm sức sống, tâm hồn thêm sức trẻ
Nắng đẹp lắm ve sầu rơi nhẹ nhẹ
Bến sông xưa chưa mất bóng đôi mình
Cho vì yêu, nhận lại cũng vì tình
Tay nắm chặt niềm tin nghe nhịp sóng
***
Nắng dẫu tối đâu phải là huyễn mộng
Hãy ngồi yên lặng ngắm nước trong veo
Nàng thơ ơi, nghiêng tóc tựa vai chiều
Cho tiết Hạ nâng niu dòng cảm xúc...
Phong Tâm
02.05.2014
Nắng Hạ
(Từ “Thơ Vào Hạ” của thi sĩ Phong Tâm)
Vâng,
Nắng đẹp lắm vào những ngày chớm Hạ
Vườn thơm hương, cỏ xanh biếc màu xanh
Ánh chiều buông, gió nhẹ lay lá cành
Đêm sương mỏng, bình minh vang chim hót
Nắng thủy tinh long lanh rơi từng giọt
Hoa mười giờ, phượng đỏ, thắm hồng nhung...
Bất chợt vui nhớ lại tuổi bâng khuâng
Mặc! Mái tóc đã pha màu mưa nắng
Tiết Hạ đến, tiếng ve sầu xa vắng
Bến Tiền Giang nay thiếu bóng người xưa
Một người đi, rưng rức người tiễn đưa
Từng nhịp sóng vỗ bờ... nghe thương nhớ!
Nắng chiều rơi hững hờ trên sông nhỏ
Lục bình trôi lặng lẽ vẫn buồn trôi
Tiếng thời gian hòa nhịp thở tim tôi
Đón Hạ mới, chợt xao lòng cảm xúc!
Yên Dạ Thảo
09.05.2014
Vâng,
Nắng đẹp lắm vào những ngày chớm Hạ
Vườn thơm hương, cỏ xanh biếc màu xanh
Ánh chiều buông, gió nhẹ lay lá cành
Đêm sương mỏng, bình minh vang chim hót
Nắng thủy tinh long lanh rơi từng giọt
Hoa mười giờ, phượng đỏ, thắm hồng nhung...
Bất chợt vui nhớ lại tuổi bâng khuâng
Mặc! Mái tóc đã pha màu mưa nắng
Tiết Hạ đến, tiếng ve sầu xa vắng
Bến Tiền Giang nay thiếu bóng người xưa
Một người đi, rưng rức người tiễn đưa
Từng nhịp sóng vỗ bờ... nghe thương nhớ!
Nắng chiều rơi hững hờ trên sông nhỏ
Lục bình trôi lặng lẽ vẫn buồn trôi
Tiếng thời gian hòa nhịp thở tim tôi
Đón Hạ mới, chợt xao lòng cảm xúc!
Yên Dạ Thảo
09.05.2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)