Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

Giọt Nhớ Thu Phai














Thưa em, thu đã đi rồi
Còn chăng, còn nỗi ngậm ngùi đông sang
Sài Gòn có lạ gì đâu
Vẫn nơm nớp ngóng vẫn sâu mắt tình

Quê mình tình cũng vô thanh
Nghe trong ngọn chướng tròng trành dòng thơ
Ngõ xưa rêu phủ vàng phai
Bóng ai ẩn hiện kịp vừa chiêm bao

Bỗng dưng lòng cứ nao nao
Bóng chim tăm cá trăng chao vạt thềm
Giật mình ôm chặt nỗi riêng
Để nghe tượng đá khuất chìm chân mây

Em ơi, quên nhớ vơi đầy
Thì xin một chút hao gầy giấc ngoan?
Lỡ mai chim hẳn biệt ngàn
Vẫn còn giọt nhớ đọng ngàn cánh thu

Tuyền Linh
11.11.2016



Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

Rồi Sẽ Sang Xuân














Gởi em mùa thu

Sài Gòn ngập ngụa trong mưa
Cây xanh đổ gốc giữa mùa thu rơi
Bao nhiêu số phận đổi dời
Đau như những chiếc lá rời cành trinh

Thưa em, đừng trách chi mình
Nắng mưa là chuyện duyên tình thế nhân
Trăng suông chưa kịp mãn phần
Thì thôi hãy đợi bước chân xuân về

Những luồng bấc lộng hoang mê
Kiếp người hứng chịu ba bề lạnh căm
Khi nào năm cũ tàn năm
Mới mong có góc giường nằm trong chăn

Trời thu đông cứ nhập nhằng
Giá như gió nghịch, mây giăng sớm tàn
Về đi em đợi xuân sang
Thở chung buồng phổi xanh ngàn lá xanh.

Phong Tâm
09/11/2016


Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

Giao Mùa


Lời Tình Mùa Thu














Tưởng chừng như đã trôi xa
Tưởng chừng như đã nhạt nhòa khói sương
Tưởng chừng giọt nắng vô thường
Đã tan loãng mất trong hương thu về

Ngờ đâu bãi cát cồn khe
Lại còn râm rĩ lời ve tự tình
Trong như giọt nắng thủy tinh
Buồn như gió hú đầu ghềnh cuối sông

Xa nghe mà rối tơ lòng
Bỗng thương, bỗng nhớ, bỗng mong, bỗng chờ
Bỗng thu vàng rụng bơ vơ
Bỗng hồn lãng đãng vật vờ sắc thu

Con tim vùi chốn thâm u
Bỗng dưng thức giấc ngậm ngùi xót xa
Em ơi, muôn dặm cách xa
Làm sao thuyền mộng về qua bến tình !?

Tuyền Linh


Thứ Hai, 7 tháng 11, 2016

Vần Thơ Tím

 


  Thơ: Yên Dạ Thảo
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Hòa âm: Phan Thanh Hùng
Tiếng hát: Trần Lệ