Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Chiếc Lá Thời Gian














Bất chợt chiều nay tuyết trắng rơi
Thu chưa giã biệt lạnh đông rồi!
Bâng khuâng chiếc lá trên cành úa
Đêm vắng canh dài bóng với tôi

Lặng lẽ thu đi để lại buồn
Bên thềm hiu quạnh thoảng hơi sương
Bóng trăng khuyết mảnh treo hờ hững
Chiếc lá thời gian vương vấn vương!

Yên Dạ Thảo


Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Không Không....














Ngỡ

Ngỡ tình nhạt bỏ điểm trang
Ngỡ chim chấp cánh vội vàng bay xa
Rời cành sương đọng quê nhà
Vui xuân, để giọt mưa sa chốn nầy!

Phong Tâm
09/11/2014

****

Không Không ....

Không không tình chẳng sang trang
Cũng không như chiếc lá vàng thu xa
Còn hồng tựa nắng vườn nhà
Vẫn say hương gió phù sa bến nầy!

Yên Dạ Thảo
10/11/2014



Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Nhớ Em Đêm Sóc Trăng

Buồn quá chiều nay mây trắng đọng
Gió đâu để lạc cánh chim trời
Hoa xuân tím ngắt bên triền phố
Rũ cánh tàn hương mai của tôi

Nắng uống khô màu xanh luống cỏ
Người đi trên bóng đổ nghiêng chiều
Dường như có bước chân ai chạm
Lá lạnh lùng rơi rơi hắt hiu

Nắng Sóc nồng nàn đón khách xa
Xanh xanh Hồ Nước Ngọt, dường hoa...
Tôi ơi! Tôi chỉ buồn riêng bởi
Nhớ bóng người xa dưới bóng nhà

Sóc Trăng đẹp lắm, đâu buồn thế
Ánh mắt Khơ-me đẹp mặn mòi
Dáng mảnh mai duyên cô gái Việt
Em người Hoa nữa ở trong tôi

Bất chợt tôi đi dưới ánh đèn
Sắc màu Thành phố Sóc Trăng đêm
Như say ngút ngát trời mơ lạ
Ngỡ có cành mai nở trước thềm.

Phong Tâm

Trại sáng tác Sóc Trăng
Tháng 3, 2013


Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Tình Tàn Thu














Em xinh như chiếc lá
Vẫn sắc màu cuối thu
Rực rỡ khi chiều tím
Đùa với gió vi vu.

Anh muốn là cơn gió
Lảng đảng vào cuối thu
Vuốt ve từng chiếc lá
Run rinh trong sương mù.

Anh....
Mơ đất trời êm ả
Để cuộc đời nên thơ
Cho tình nhân nhung nhớ
Hạnh phúc cùng ngu ngơ.

Xin trời đừng dứt nắng
Gió về từ biển khơi
Gió/ lá tình vật vã
Lá luyến cành không rơi.

Anh Tú


Một Ít Hương Nồng Pha Đắng Cay



















Một bước em đi lòng vỡ vụn
Nhưng làm sao giữ được hồn nhau
Hồn em là nắng là hoa bướm
Thắm nét hương xuân tỏa ngạt ngào...

Mỗi bước em đi buồn ở lại
Buồn nầy ví chẻ được làm đôi
Nhưng ai chia sẻ mà mong chẻ
Chỉ một mình anh gánh hết thôi...

Em rước nắng về tô má thắm
Má hồng thêm nữa mặn mà duyên
Còn thơ anh ước chan màu nắng
Để sưởi đời ai khỏi muộn phiền...

Trái đất vẫn tròn như vạn thuở
Tình đời vẫn đổi vẫn cuồn quay
Và ta vẫn phải tìm trong nắng
Một ít hương nồng pha đắng cay...

Nhược Thu


Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Thời Gian Thầm Lặng














Cuộc đời đó có bao nhiêu mộng
Mơ ước nhiều rồi bỗng vụt bay
Nghẹn ngào khóe mắt cay cay
Muộn phiền đeo đẳng sầu vây chập chùng

Từ chia tay lạc vùng xa lạ
Cứ mỗi đông lòng chạnh nhớ nhà
Dường như mang chút xót xa
Ngổn ngang kỷ niệm quắt quay bồng bềnh

Con đường dài gập ghềnh buồn bã
Từng bước qua xoay lại bóng gầy
Người nơi đó, tôi phương nầy
Cơn mưa rào rạt vơi đầy héo hon

Dòng thời gian dỗi hờn thầm lặng
Đã nhạt nhòa năm tháng dấu yêu
Xứ người vạt nắng hắt hiu
Cô đơn lặng lẽ bao chiều nhẹ trôi.

Phố Xưa
08.11.2014



Như Là Sương Khói














(Cảm tác từ Thời Gian Thầm Lặng của Phố Xưa)

Hạ thay áo sắc thu vàng mỏng
Trời ước mơ chiều lộng gió bay
Vô thường mưa nắng đêm ngày
Sầu mây đan kín, giọt cay rót lòng

Từ vắng nhau, trăng buồn lẻ bóng
Nhớ tình ai biển sóng xô bờ
Người đi để lại buồn mơ
Hồn hoa ngơ ngẩn đêm chờ ngày lên

Con đường xưa mang tên tình sử
Ngàn biệt xa, ngày cũ chẳng quên
Chiều nao sánh bước cùng bên
Trao niềm mơ ước, an nhiên mộng lành

Biết tình như mỏng manh sương khói
Và biển đời gió nổi sóng dâng
Lặng thầm ta-bóng bâng khuâng
Xây lầu mộng cát vơi dần cô miên!

Yên Dạ Thảo

09.11.2014