Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015
Đêm Tết Nguyên Tiêu
Ngoài kia bông tuyết rơi rơi
Rơi từng sợi nhỏ chơi vơi nỗi lòng
Lòng nghe giá buốt trong phòng
Phòng đơn gối chiếc bềnh bồng đêm nay
Nay còn ai nữa mà say
Say men tình ái cuồng quay một thời
Thời xưa non nớt vào đời
Đời nay tuổi cạn nhìn trời nhớ ai
Ai đừng để tuyết thấm vai
Vai mềm như giọt sương mai mịn màng
Màng chi đường đã đôi đàng
Đàng ai đi đó nồng nàn ấm êm
Êm đời nhắc lại buồn thêm
Thêm dài kỷ niệm những đêm âm thầm
Thầm mong ai bước thăng trầm
Trấm hương nhan sắc trăng rằm trinh nguyên
Nguyên Tiêu Tết , Tết Nguyên Tiêu
Tiêu sầu thổi khúc hắt hiu một mình
Mình ta ru mãi tự tình
Tình ta quẫn quyện bóng hình người xưa
Xưa nhìn bông tuyết đong đưa
Đưa tay hứng giọt hoa chưa rủ sầu
Sầu chung hai góc mái lầu
Lầu nghiêng tuyết đổ nguyệt sầu đêm nay
Đỗ Hữu Tài
05/03/2015
Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015
Sông Thơ
Bốn mùa vay mượn vần thơ
Thả buồn theo gió, thả mơ bềnh bồng
Vô thường mưa nắng bão giông
Thuyền đời trôi nổi theo dòng thời gian
Thềm xuân nở đóa nguyệt lan
Sông thơ tỏa ánh trăng vàng Nguyên Tiêu
Ai đem giọt nắng hương chiều
Rót hồn hoa lá gợi nhiều bâng khuâng
Gió lay nhè nhẹ mây tầng
Bến trăng ai đợi vớt vần mơ trôi...
Yên Dạ Thảo
03/03/2015
Chủ Nhật, 1 tháng 3, 2015
Quên Thôi & Xuân Đi
Quên Thôi
Quên thôi chiều bóng nhạt rồi
Về đi tìm bến cũ ngồi mà thương
Ở đây gió lạnh sương buồn
Một cành hoa cũng tàn hương rũ màu
Quên thôi hồn nhẹ bay cao
Thu xưa lá rụng xuân nào còn đây
Về đi tỉnh dưới hiên say
Còn lưu luyến bụi trần ai ích gì
Quên thôi cái buổi phân kỳ
Đừng mong nhớ giọng thầm thì ảo mơ
Về đi nắng đợi mưa chờ
Có đôi bướm trắng đang hờ hững qua
Quên thôi một lối mòn xa
Gió lồng lộng trước cỏ hoa chợt tàn
Về đi hốt ánh trăng hoang
Trút mùa thương xuống vội vàng mà quên.
Phong Tâm
17/02/2015
****
Xuân Đi
Xuân đi người cũng đi rồi
Bóng chiều buông phủ, bóng ngồi nhớ thương
Xa xa tiếng gió ru buồn
Hoa xuân nhạt thắm phai hương sắc màu
Sông đời sóng nước dâng cao
Thuyền trăng xuôi ngược bến nào ghé đây
Đêm thâu say tỉnh hồn say
Sầu duyên chưa dứt hờn ai oán gì
Người vui thi họa cầm kỳ
Ta buồn tìm những khắc thì mộng mơ
Bến xuân lỡ hẹn đợi chờ
Có con chim khách hững hờ bay qua
Người đi quên kỷ niệm xa
Sầu xuân gió chuốt cành hoa rũ tàn
Sông thương trút giọt mưa hoang
Mong còn những sợi nắng vàng chôn quên!
Yên Dạ Thảo
28/02/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)