Thương quá thương! Em bước qua đường,
Trường ta học mãi vương vấn thường
Mắt nai ngơ ngẩn chiều Hạ đến…
Gió sang mùa tốc bay tà áo!
Đường cái quan thăm thẳm xa vời
Mây chiều tản mạn trên thảo nguyên
Tình ta như suối mát mùa xuân
Cô chở hoa về trong sớm mai?
Nhớ người con gái Bến Tre xưa
Cô học Văn Khoa cách biệt nhà
Tháng Hạ đi về thăm bảo mẫu
Xứ dừa ngọt nước mặn màu da!
Khói lửa tưng bừng khắp quê hương
Ly biệt tin rồi nàng ở đâu ?
Cho ta nhắn nhủ, nỗi ưu sầu!
Tóc đen điểm trắng cùng nhung nhớ!
Vùng đất phù sa màu mỡ lắm.
Trái cây nhuộm thắm tình dân tộc!
Cô gái năm xưa tặng trái dừa,
Biết còn hay mất nhớ canh thâu!
Bốn mươi hai chẳng lắm qua phà
Phà chạy lâu rồi ta đứng ngóng
Ai về Hương Mỹ cho hỏi thăm
Cô gái năm xưa chừ tóc bạc!
Thời kỳ binh lửa em nơi đâu?
Nhắn nhủ đôi lời nhưng thắm đậm
Tình cũ duyên say đã thấm mầu !
Tôi nhớ nhung em chừng quá đỗi!!!
Phan Nam