Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015
Mùa Thương
Mười bốn đương thì trăng tháng bảy
Trong sương đưa lại tiếng chuông trầm
Ngang trời gió hốt về xông khói
Nhang lụn, tàn bay xuống cõi âm.
Đêm nay có lẽ nhiều người thức?
Như tôi thắp lại nén hương tàn.
Sợi dây thiêng buộc ngang lồng ngực
Nghe hồn chơi vơi đêm Vu Lan!
Mùa nầy, tôi nhớ xa xưa lắm
Chưa tới ngày rằm, mẹ đã lo...
Ba mới thiu thiu, ngừng nhịp võng
Ông ơi! Canh lửa trã xôi vò.
Gốc bòn bon - mẹ thường chăm ngắm
Thời ba trồng; xẻ đất phèn chua
Chùm trái chín thơm trong vỏ đắng
Dặn con, treo mốc...ngọt, dâng Chùa!
Ba đi, má cũng đi trong tháng
Con khóc khô như khóc giả đò!
Cứ mỗi năm qua rằm tháng bảy
Gió đùa kéo giãn tóc phơ phơ.
Phong Tâm
Đêm 14 tháng 7 mùa Vu Lan Ất Dậu
27/08/2015
Thả Buồn - Nỗi Buồn Của Tôi
Thả Buồn ...
Ta chở buồn thả dòng sông quê cũ
Xuôi theo nguồn nước lũ ra biển khơi...
Kỷ niệm xưa sót lại nơi góc trời
Quyện khói sương mờ tan miền ký ức
Ta sẽ không vương buồn ... đêm thổn thức
Khi tình người rạn nức ở trong tim
Trắng thay đen để đổi lấy bạc tiền
Hồn tỉnh thức ... bật cười ra nước mắt!
Yên Dạ Thảo
31/07/2015
****
(Cảm tác từ bài thơ "Thả Buồn" của Yên Dạ Thảo)
Nỗi Buồn Của Tôi
Buồn tôi, em thả trôi sông ??
Lênh đênh mặt nước theo dòng ra khơi !
Dư âm sót chẳng nên lời
Tình ơi! lưu luyến một đời còn vương
Đêm về thổn thức nhớ buồn
Con tim rạn vỡ vào hồn tái tê !
Lòng người quen thói đam mê
Giờ tôi thức tỉnh...ê chề tình ơi !!!
Song Quang
Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015
Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015
Má Ơi!
Má không nói nên một mình con nói
Tái tê lòng nghe đau nhói trong tim
Ngỡ như có mũi kim ghim nhức nhối
Con nghẹn lời nhìn bóng tối ngồi im
Má đang khóc như những lần đã khóc
Con giận mình trách móc , xin thứ tha
Má sức yếu bụi trần qua thoáng chốc
Con chưa về chăm sóc vẫn bôn ba
Má im lặng một đêm dài im lặng
Hai gánh sầu trĩu nặng trên đôi vai
Ôi nức nở thiên tai qua từng chặng
Má đau lòng con quặn thắt bi ai
Má muốn hỏi , Má ơi xin đừng hỏi
Câu trả lời chỉ mỗi tiếng đau thương
Thương con sống tha phương đời mệt mỏi
Má tuổi già cằn cỗi tóc pha sương
Má nhắc nhở một đời luôn nhắc nhở
Dù nhọc nhằn đang sống ở xa xăm
Con cố gắng an tâm đừng than thở
Gặp gập ghềnh má đến đỡ thằng Năm
Má không nói ngậm ngùi mình con nói
Tuy đường đời có trăm mối hư hao
Nhưng con vẫn khát khao chờ mỗi tối
Má dịu dàng gỡ rối lúc chiêm bao
Tìm đâu được một lần nghe tiếng Má
Cho đêm dài sỏi đá khỏi mênh mông
Mình con nói nhưng không nghe tiếng Má
Con nghẹn ngào thương Má quá , Má ơi .
Đỗ Hữu Tài
20/07/2015
Tái tê lòng nghe đau nhói trong tim
Ngỡ như có mũi kim ghim nhức nhối
Con nghẹn lời nhìn bóng tối ngồi im
Má đang khóc như những lần đã khóc
Con giận mình trách móc , xin thứ tha
Má sức yếu bụi trần qua thoáng chốc
Con chưa về chăm sóc vẫn bôn ba
Má im lặng một đêm dài im lặng
Hai gánh sầu trĩu nặng trên đôi vai
Ôi nức nở thiên tai qua từng chặng
Má đau lòng con quặn thắt bi ai
Má muốn hỏi , Má ơi xin đừng hỏi
Câu trả lời chỉ mỗi tiếng đau thương
Thương con sống tha phương đời mệt mỏi
Má tuổi già cằn cỗi tóc pha sương
Má nhắc nhở một đời luôn nhắc nhở
Dù nhọc nhằn đang sống ở xa xăm
Con cố gắng an tâm đừng than thở
Gặp gập ghềnh má đến đỡ thằng Năm
Má không nói ngậm ngùi mình con nói
Tuy đường đời có trăm mối hư hao
Nhưng con vẫn khát khao chờ mỗi tối
Má dịu dàng gỡ rối lúc chiêm bao
Tìm đâu được một lần nghe tiếng Má
Cho đêm dài sỏi đá khỏi mênh mông
Mình con nói nhưng không nghe tiếng Má
Con nghẹn ngào thương Má quá , Má ơi .
Đỗ Hữu Tài
20/07/2015
Thứ Tư, 26 tháng 8, 2015
Nồi Cá Bống Kho Tiêu
Độc thân ba mươi tuổi đời lỡ vận
Kiếp xa nhà vì lận đận nước non
Mẹ đã già con không tròn phụng dưỡng
Mà mẹ còn phải lặn lội tìm con.
Lần đầu mẹ đến thăm, tôi bỡ ngỡ
Tóc muối tiêu cùng cá bống kho tiêu
Nước mắt người chan hoà trong vị mặn
Buồn nhìn nhau trong bóng ngã xế chiều!
Qua ba năm tóc muối tiêu đã bạc
Bước vẹo xiêu người vẫn gắng thăm con
Thương lắm:”Thôi mẹ đừng đi đến nữa!”
Đáo định kỳ vẫn chờ đợi mỏi mòn.
Suốt hai năm sau mẹ hiền vắng bóng
Ngỡ mẹ nghe lời khuyên của con yêu
Nào ngờ người đã trở thành thiên cổ
Ngày tôi về, ngày mưa gió tiêu điều!
Vào kỳ giỗ kho một nồi cá bống
Có rắc tiêu và cả nước mắt con
Trước bàn thờ tôi chân thành khấn vái
Hồn mẹ thiên xin phù hộ nước non!
Nguyễn Hồng Ẩn
01.03.2012
Kiếp xa nhà vì lận đận nước non
Mẹ đã già con không tròn phụng dưỡng
Mà mẹ còn phải lặn lội tìm con.
Lần đầu mẹ đến thăm, tôi bỡ ngỡ
Tóc muối tiêu cùng cá bống kho tiêu
Nước mắt người chan hoà trong vị mặn
Buồn nhìn nhau trong bóng ngã xế chiều!
Qua ba năm tóc muối tiêu đã bạc
Bước vẹo xiêu người vẫn gắng thăm con
Thương lắm:”Thôi mẹ đừng đi đến nữa!”
Đáo định kỳ vẫn chờ đợi mỏi mòn.
Suốt hai năm sau mẹ hiền vắng bóng
Ngỡ mẹ nghe lời khuyên của con yêu
Nào ngờ người đã trở thành thiên cổ
Ngày tôi về, ngày mưa gió tiêu điều!
Vào kỳ giỗ kho một nồi cá bống
Có rắc tiêu và cả nước mắt con
Trước bàn thờ tôi chân thành khấn vái
Hồn mẹ thiên xin phù hộ nước non!
Nguyễn Hồng Ẩn
01.03.2012
Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2015
Tháng Bảy Buồn - Mai Em Về - Tự Dưng Tháng Bảy
Tháng
Bảy Buồn
Tháng bảy lững lờ mây trắng
bay
Ngoài hiên cánh gió nhẹ nhàng
lay
Có người cô lữ bên thềm vắng
Rưng rức trong lòng giọt đắng
cay!
Tháng bảy buồn vui đến bất
thường
Hạ về gợi nhớ Vĩnh Long thương
Dòng sông kỷ niệm, hoa tim tím
Xóm nhỏ, người xưa lẫn phố
phường
Tháng bảy chiều rơi nhạt nắng
hồng
Sông Tiền bờ vắng có hoài
trông
Bóng thuyền viễn xứ mùa thương
trước
Về lại bến xưa ... vơi nhớ
mong!
Tháng bảy vô thường chuyện
nắng mưa
Từ đâu xa vắng gió sầu
đưa
Bỗng nghe man mác tiếng lòng
khẽ
Từ đóa hoa mai nở sái mùa!!!
Yên Dạ Thảo
23/07/2015
****
Mai
Em Về ...
Em về sau những tháng năm
Xuôi dòng định mệnh thăng trầm
bể dâu
Sông đời gợn sóng đêm sâu
Hồn hoa lả mộng, rũ sầu trong
mưa!
Em về tìm chút hương xưa
Trời xanh kỷ niệm thuở vừa ươm
mơ
Nhờ người nối tiếp vần thơ
Để câu lục bát không ngơ ngẩn
buồn...
Em về ghé bến sông thương
Lắng nghe tiếng gió du dương
trong chiều
Nâng từng hạt nắng liêu xiêu
Rót hương hoa lá úa nhiều mùa
qua
Em về thăm lại xóm nhà
Có cầu kỷ niệm, người
xa...tình gần
Lục bình bông tím bâng khuâng
Theo làn sóng lượn dưới ngần
nắng mai.
Yên Dạ Thảo
13/08/2015
****
(Cảm qua bài thơ Tháng Bảy Buồn
& Mai Em Về của YDT)
Tự
Dưng Tháng Bảy
Cánh cò về muộn trên sông
Trái tim đỏ thẫm trên đồng lúa thơm
Bếp chiều xao cọng chổi rơm
Khói tro than gợn theo bờm lửa reo
Ngồi kề tháng bảy mưa treo
Cỏ vương mùi đất, còn nheo mắt
người!
Tiếng chuông không động mà trôi...
Thổi hồn lên ngọn gió mồ côi xanh
Em về, thăm lại vườn anh
Có nghe lá thở trên cành thu buông?
Trăm năm, một giấc mơ buồn...
Nhón chân sẽ hái được vuông tình
đầu.
Tự dưng mà ngẫu nhiên đâu
Cánh chim lạc giữa hôm nào. Hiện
lên!...
Ta tìm bóng mẹ, gặp em
Như em tìm mẹ bên thềm hiên xưa...
Phong Tâm
19/08/2015
Một Cõi...
1. Cõi Thơ
Em về trong cõi thơ anh
Từ trong tiền kiếp tình xanh mộng vàng
Nguyệt tơ se mối dở dang
Hai đầu nỗi nhớ...mơ màng giấc khuya!
2. Cõi Mơ
Em về tìm cõi mơ xưa
Ôn trang kỷ niệm anh đưa vào hồn
Bờ đêm sóng vỗ dập dồn
Đường quê hoa lá có xôn xao chờ?
3. Cõi Buồn
Em về từ cõi xa buồn
Tìm nghe tiếng gió ru thương sông dài
Thềm anh, hoa cỏ nồng say
Thềm em, lá rụng ... u hoài bóng thu!
4. Cõi Tình
Em về tìm cõi tình ta
Có trăng soi bóng, la đà lá sương
Song thưa gió nhặt đầu giường
Anh treo hương nhớ ... em vương một đời!
Yên Dạ Thảo
22/08/2015
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)