Đời cũng tan
trong bài thơ cô lẻ
Tình cũng tàn
quạnh quẽ giữa không gian
Buồn cũng rơi
theo những chiếc lá vàng
Người cũng trốn
bỏ lại sầu ảm đạm
Cũng hiu hắt
mây chiều trôi chầm chậm
Cũng nắng vàng,
bóng tối đợi ngày sang
Cũng mênh mang
bóng trăng khuyết , trăng tan
Cũng là mộng
trong vần thơ huyễn mộng.
Đỗ Hữu Tài
10.07.2014
Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014
Hoài
Không hoài không
thả cát vào lòng biển
Mặc sóng cuồng
tan biến giữa trùng khơi
Nắng lấp lánh
trong chiều tàn chết vội
Để hoàng hôn
thổn thức, gió bồi hồi
Thôi đi nhé
cứ xem là ảo mộng
Của một đêm
tròn khuyết mảnh trăng đời
Xin trả lại
những gì không đến có
Vì có không
Như là một cuộc chơi...
Phong Tâm
10.07.2014
thả cát vào lòng biển
Mặc sóng cuồng
tan biến giữa trùng khơi
Nắng lấp lánh
trong chiều tàn chết vội
Để hoàng hôn
thổn thức, gió bồi hồi
Thôi đi nhé
cứ xem là ảo mộng
Của một đêm
tròn khuyết mảnh trăng đời
Xin trả lại
những gì không đến có
Vì có không
Như là một cuộc chơi...
Phong Tâm
10.07.2014
Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014
Vẫn...
Trôi vẫn trôi...
chiếc thuyền thơ lặng lẽ
Buồn vẫn buồn
tiếng khẽ nhịp thời gian
Rơi vẫn rơi
từng chiếc lá thu vàng
Nắng vẫn nắng
trong chiều mưa ảm đạm
Vẫn thế thôi ...
mây trời bay chầm chậm
Vẫn chiều tàn
đêm đến, bình minh sang
Vẫn ánh trăng
tròn nở, khuyết mờ tan
Mơ vẫn mơ
trong cõi thơ đầy mộng ...
Yên Dạ Thảo
10.07.2014
Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014
Nắng Thủy Tinh
Anh gọi em là lá
Rực rỡ chiều cuối thu
Em gọi anh là gió
Chiều buông khúc tình ru
Anh như là ngọn gió
Ru lá ngủ nồng say
Không giọt buồn man mác
Đọng cánh lá u hoài
Anh mơ đời êm ả
Nhã ý đẹp tình thơ
Viết lời yêu lên lá
Cho nhân tình hoài mơ
Em mơ tình muôn thuở
Không tựa khối phù vân
Hợp tan rồi tan hợp
Đêm gối mộng bâng khuâng
Ước chi trời miên nắng
Rơi rơi giọt thủy tinh
Vương trên từng cánh mỏng
Lóng lánh lá thu tình.
Yên Dạ Thảo
Mùa Thu 2012
Rực rỡ chiều cuối thu
Em gọi anh là gió
Chiều buông khúc tình ru
Anh như là ngọn gió
Ru lá ngủ nồng say
Không giọt buồn man mác
Đọng cánh lá u hoài
Anh mơ đời êm ả
Nhã ý đẹp tình thơ
Viết lời yêu lên lá
Cho nhân tình hoài mơ
Em mơ tình muôn thuở
Không tựa khối phù vân
Hợp tan rồi tan hợp
Đêm gối mộng bâng khuâng
Ước chi trời miên nắng
Rơi rơi giọt thủy tinh
Vương trên từng cánh mỏng
Lóng lánh lá thu tình.
Yên Dạ Thảo
Mùa Thu 2012
Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014
Yêu
Đường vào yêu nắng hồng soi rộn rã
Để cuối hồn nghe một chút mộng mơ
Tóc buông lơi lòng cũng thoáng hững hờ
Trong một sớm nhớ mùa thu đã mất
Một buổi sáng mùa thương yêu chất ngất
Lá xanh xao uống giọt nước của trời
Ở giữa đời nghe khát vọng lên khơi
Trong cơn xoáy mùa yêu thương tràn ngập
Đường vào yêu nhẹ nhàng ta nâng hái
Cánh hoa gầy chen lẫn nét nguyên trinh
Để hồn ngây ngất thoảng hương tình
Trên lối nhỏ đến trường trong nửa buổi
Hoành Châu
(Sư phạm Năm 3)
Lỡ Yêu
(Từ YÊU của Hoành Châu)
Lỡ yêu ráng ửng trời chiều
Nhớ đôi má nhỏ mỹ miều thuở xưa
Rưng rưng lệ ứa chuyễn mưa
Bởi ai khen đẹp sao chưa có chồng
Lỡ yêu nắng đổ ven sông
Tiển đưa chiều ấy rượu nồng bờ môi
Cõi lòng hiu hắt đơn côi
Tơ duyên trắc trở bồi hồi cách xa
Lỡ yêu khi tuổi xế tà
Thôi đành quên hết mặn mà yêu đương
Phủi tay từ giã vấn vương
Nghe lòng thanh thản như sương đêm tàn
Chỉ còn nửa bước trần gian
“Đường xưa mây trắng” thênh thang sớm chiều
Bây giờ Tỉnh Thức phiêu diêu
Mới hay mình đã lỡ yêu mất rồi…
Phú Thạnh
30.06.2014
Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014
Vạt Nắng Sân Trường Tôi Bỏ Lại
Thơ: Nhược Thu
Diễn ngâm: Hoàng Đức Tâm
Từ độ sân trường tôi khuất biệt
Hàng hiên em có đứng chơ vơ
Mỗi lần nghe lá rơi nhè nhẹ
Em có nhìn ra cửa lớp chờ ...?
Từ vạt tóc bồng tôi hết lộng
Bảng còn thương phấn nhạt màu tươi ?
Mỗi lần em xóa bài trên bảng
Có xóa tan buồn đang bám môi ...?
Từ dạo lối về tôi khuất nẻo
Em còn nghiêng nón thẹn thùng che ?
Đường xa có thấy lòng hiu quạnh
Dù nắng ngoài kia rực rỡ hè ..
Vạt nắng sân trường tôi bỏ lại
Để dầm sương giữ lấy quê hương
Cổng trường mở khép ngày hai buổi
Em có ngùi theo bóng dặm trường ...?
Nhược Thu
24.06.2003
*****
I LEFT BEHIND THE SUNRAYS IN THE SCHOOL YARD
Ever since I vanished from the school yard,
By the patio, are you standing lonely?
Whenever you hear leaves falling softly,
Do you look expectfully through the door?
Ever since my hair was no longer blown by the wind,
Does the blackboard still love the bright colored chalk?
Whenever you erase the homework on the board,
Do you wipe off the sadness on your lips?
Ever since I disappeared on the road back home,
Does your tilted hat still cover your face shyly?
Walking on the long road, do you feel lonesome
Although outside the summer sun shines brightly?
I left behind the sunrays in the school yard
Braving the elements to safeguard the country.
Whenever the school gate closes twice daily,
Do you long for a silhouette on the distant front?
Translated by Binh Nhung
June 2003
Hàng hiên em có đứng chơ vơ
Mỗi lần nghe lá rơi nhè nhẹ
Em có nhìn ra cửa lớp chờ ...?
Từ vạt tóc bồng tôi hết lộng
Bảng còn thương phấn nhạt màu tươi ?
Mỗi lần em xóa bài trên bảng
Có xóa tan buồn đang bám môi ...?
Từ dạo lối về tôi khuất nẻo
Em còn nghiêng nón thẹn thùng che ?
Đường xa có thấy lòng hiu quạnh
Dù nắng ngoài kia rực rỡ hè ..
Vạt nắng sân trường tôi bỏ lại
Để dầm sương giữ lấy quê hương
Cổng trường mở khép ngày hai buổi
Em có ngùi theo bóng dặm trường ...?
Nhược Thu
24.06.2003
*****
I LEFT BEHIND THE SUNRAYS IN THE SCHOOL YARD
Ever since I vanished from the school yard,
By the patio, are you standing lonely?
Whenever you hear leaves falling softly,
Do you look expectfully through the door?
Ever since my hair was no longer blown by the wind,
Does the blackboard still love the bright colored chalk?
Whenever you erase the homework on the board,
Do you wipe off the sadness on your lips?
Ever since I disappeared on the road back home,
Does your tilted hat still cover your face shyly?
Walking on the long road, do you feel lonesome
Although outside the summer sun shines brightly?
I left behind the sunrays in the school yard
Braving the elements to safeguard the country.
Whenever the school gate closes twice daily,
Do you long for a silhouette on the distant front?
Translated by Binh Nhung
June 2003
Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014
Hương Chiều
(Từ Thoảng Hương Chiều của YDT)
Hương chiều tỏa ngát trời thương
Ngậm ngùi mấy ngõ buồn vương cõi lòng
Thu tàn vội vã sang đông
Xuân về thơ thẩn vời trông bóng người
Dòng đời lặng lẽ êm trôi
Tình trần rượt đuổi một thời chưa buông
Ai đem sợi nhớ tơ buồn?
Vấn vương tự thuở bắt nguồn thương yêu
Sầu rơi theo giọt nắng chiều
Có người viễn xứ hoang liêu bến tình
Chiều tàn dõi bóng bình minh
Đêm về gối mộng kiên trinh nguyên lành
Cõi đời một thoáng mong manh
Mãi hoài thương mối tình xanh bạt ngàn
Dấu tình còn đó chưa tan
Hương chiều ru giấc mộng vàng vui xuân
Viễn Phương
Cõi Tình
(Từ Hương Chiều của Viễn Phương)
Hương xưa phản phất bến chiều
Ngậm ngùi hoa lá, đìu hiu gió đồng
Thu đi vội vã nhường đông
Xuân xanh, nắng hạ sưởi lòng người thơ
Dòng đời là chuỗi hoài mơ
Tình trao, tình hẹn, người chờ, người mong
Ai đan sợi nắng tơ hồng
Vấn vương hồn lá, giọt buồn rơi rơi...
Sầu mưa nặng hạt góc trời
Có người cô lữ đầy vơi nỗi niềm
Chiều tan, sương lạnh, trăng chìm
Đêm thao thức đợi trông tìm bóng quê
Cõi tình ... một cõi đam mê!
Mãi miên mông muội, nhiêu khê trĩu lòng
Dấu tình một thoáng buồn trong
Hương chiều xót lại trên dòng sông thương.
Yên Dạ Thảo
04.07.2014
Hương xưa phản phất bến chiều
Ngậm ngùi hoa lá, đìu hiu gió đồng
Thu đi vội vã nhường đông
Xuân xanh, nắng hạ sưởi lòng người thơ
Dòng đời là chuỗi hoài mơ
Tình trao, tình hẹn, người chờ, người mong
Ai đan sợi nắng tơ hồng
Vấn vương hồn lá, giọt buồn rơi rơi...
Sầu mưa nặng hạt góc trời
Có người cô lữ đầy vơi nỗi niềm
Chiều tan, sương lạnh, trăng chìm
Đêm thao thức đợi trông tìm bóng quê
Cõi tình ... một cõi đam mê!
Mãi miên mông muội, nhiêu khê trĩu lòng
Dấu tình một thoáng buồn trong
Hương chiều xót lại trên dòng sông thương.
Yên Dạ Thảo
04.07.2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)