Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016
Rằng Em Có Biết Mùa Xuân - Em Vẫn Chờ Xuân
Rằng em có biết mùa Xuân
Hoa mai rực rỡ, cánh vàng nhụy cam
Cỏ cây xanh biếc, trăm hoa thắm
Ong bướm vui đùa tắm nắng Xuân
Em ơi có biết Xuân chăng?
Bao lần em đón mùa sang trong đời?
Và có biết bên ngoài thế giới
Cảnh từng bừng lễ hội tân niên
Rưng rưng vì một nổi niềm
Tội em bé nhỏ, tật nguyền mồ côi
Là dị nhân, chào đời mẹ bỏ
Phải nương nhờ người có từ tâm
Sống trong thế giới âm thầm
Tịnh yên, hẻo lánh, trung tâm cách đời
Nằm bất động, muốn cười, muốn nói
Tiếng rên “ư” em hỏi điều chi?
Xuân về, Tết đến là gì?
Khi nào đến tuổi xuân thì của em?
Khúc Giang
Tháng Giêng 2014
****
(Hoạ từ Rằng Em Có Biết Mùa Xuân - Thơ Khúc Giang)
Em Vẫn Chờ Xuân
Em rằng đang vẫn chờ xuân
Hoa đời héo hắt trên từng khổ cam
Chị về chia sớt tình sâu thắm
Em biết đời em đủ nghĩa Xuân..
Xuân em ..nào nghĩ suy chăng
Bốn mùa phó mặc đông sang Xuân đời
Em mù mịt khoảng trời thế giới
Bát cơm đầy là phúc muôn niên
Quặn lòng Chị .. mỗi một niềm
Tai trời ách nước ..đói nghèo cút côi
Là nạn kiếp thế gian từ bỏ
Chỉ còn thôi chút nghĩa chữ tâm !!..
Em trong căn phận âm thầm
Bịệt xa một cõi lánh xa với đời
Em đã chết tiếng cười giọng nói
Ai bày chi ?? Sống để làm chi??..
Xuân xưa Tết mới nghĩa gì ??!!..
Em chờ Chị đến thầm thì với em …
Hương Chiều
Xuân 2016
Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016
Tiếng Lòng
Nằm nghe từng đợt gió lùa
Tưởng chừng tim vỡ nửa mùa Xuân sang!
Tâm tư tràn ngập mơ màng
Vẳng nghe thiên nhạc trăng vàng trên nương.
Hỏi ai mấy nẻo dặm trường,
Sông xanh còn đó đau thương quê nhà
Người thân xa thấu ngoài ta,
Giật mình tai nạn đâu qua những ngày!
Hỡi ai còn biết nơi này
Lên cao vấp ngã xuống ngay vực thềm
Sông Thanh rửa hết căn trầm?
Thiên thu để vọng tiếng cầm nhặc khuây!
Bẽ bàng con tạo xe dây
Còn nhau xa cách đường về biết đâu?
Riêng ta còn lại mái lầu
Trăng quê mờ tỏ nhịp cầu tử sinh!
Phan Nam
(Miền Đông Bắc, Dec. 25.2015)
Tâm tư tràn ngập mơ màng
Vẳng nghe thiên nhạc trăng vàng trên nương.
Hỏi ai mấy nẻo dặm trường,
Sông xanh còn đó đau thương quê nhà
Người thân xa thấu ngoài ta,
Giật mình tai nạn đâu qua những ngày!
Hỡi ai còn biết nơi này
Lên cao vấp ngã xuống ngay vực thềm
Sông Thanh rửa hết căn trầm?
Thiên thu để vọng tiếng cầm nhặc khuây!
Bẽ bàng con tạo xe dây
Còn nhau xa cách đường về biết đâu?
Riêng ta còn lại mái lầu
Trăng quê mờ tỏ nhịp cầu tử sinh!
Phan Nam
(Miền Đông Bắc, Dec. 25.2015)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)