Đường về quê ngoại, xe chạy ngang qua những cánh đồng ruộng thênh thang, hai bên đường lưa thưa vài căn nhà lá nho nhỏ bên cạnh những ngôi nhà tường vôi, mái ngối khá khang trang chợt trong tôi có một chút thương cảm len vào lòng.
Mình ơi, nói nhỏ mình nghe
Người ta đất rộng, vườn kề thênh thang
Nhà tường mái ngói khang trang
Mình nghèo cửa kín, chăn màn cũng không!
Em luôn tự nhủ với lòng
Thương anh, thương cả ruộng đồng luống rau
Lều tranh mái lá che đầu
Cơm canh đạm bạc không sầu dạ em
Thuyền đời một nổi ba chìm
Khéo tay lèo lái êm đềm lặng trôi
Mai này cuộc sống như người
Trăng sao chung ngắm đừng rời bỏ em!
Yên Dạ Thảo
Mùa Hè 2012
Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014
Cầu Tre
À ơi ! mình nói ai nghe
Nhà mình ở cạnh cầu tre cuối làng
Nước lên nước xuống nhịp nhàng
Thuyền tình có sẳn mời nàng dạo chơi
Đêm về ta ngắm sao rơi
Ngày nghe chim hót thảnh thơi trong lòng
Nghỉ chi những chuyện bềnh bồng
Giàu , nghèo cũng chỉ trong vòng hư không
Cuộc đời kéo mãi mênh mông
Ta cùng bên cạnh trời trong tay ngà
Ai mang nét đẹp lụa là
Mỉm cười để gió mặn mà cho nhau...
Thuyền tình chở hết buồn đau
Ai cùng mình giữ ngày sau sông dài
Đỗ Hữu Tài
Nhà mình ở cạnh cầu tre cuối làng
Nước lên nước xuống nhịp nhàng
Thuyền tình có sẳn mời nàng dạo chơi
Đêm về ta ngắm sao rơi
Ngày nghe chim hót thảnh thơi trong lòng
Nghỉ chi những chuyện bềnh bồng
Giàu , nghèo cũng chỉ trong vòng hư không
Cuộc đời kéo mãi mênh mông
Ta cùng bên cạnh trời trong tay ngà
Ai mang nét đẹp lụa là
Mỉm cười để gió mặn mà cho nhau...
Thuyền tình chở hết buồn đau
Ai cùng mình giữ ngày sau sông dài
Đỗ Hữu Tài
Còn Không?
Còn Không?
Ngoài
hiên nguyệt quế trổ hoa
Hương
thơm gợi nhớ kiểng nhà bạn xưa
Sông
chiều rơi giọt nắng thưa
Còn
không gió hạ đẩy đưa lá cành?
Yên
Dạ Thảo
18.06.2014
*****
Y Nguyên
Trước
thềm người đứng bên hoa
Người hoa
như một đôi tà áo xưa
Sắc hương
lay động vườn thưa
Sông đầy
nắng gợn, lá chưa bỏ cành.
Phong Tâm
19.06.2014
*****
Thoảng Hương
Sông
chiều vắng tiếng chèo khua
Lăn tăn
sóng gợn đẩy đưa lục bình
Bến xưa
một bóng nhớ hình
Thoảng
hương gió mộng, thoáng tình tơ vương!
Yên Dạ Thảo
21.06.2014
*****
Nhớ Người
Bến đời
vắng lạnh mờ sương
Sóng
xuôi, gió ngược, người thương chưa về!
Lục bình
tím bãi sông quê
Tiếng
chim bìm bịp, ngồi nghe buồn buồn!
Phong Tâm
21.06.2014
Y Nguyên
Trước thềm người đứng bên hoa
Người hoa như một đôi tà áo xưa
Sắc hương lay động vườn thưa
Sông đầy nắng gợn, lá chưa bỏ cành.
Phong Tâm
19.06.2014
Người hoa như một đôi tà áo xưa
Sắc hương lay động vườn thưa
Sông đầy nắng gợn, lá chưa bỏ cành.
Phong Tâm
19.06.2014
Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014
Mưa Dầm
Mưa dầm tan tác cánh hoa
Ngõ hồn chợt nhớ quê nhà thuở xưa:
Tháng nào nắng nhạt lưa thưa
Bỗng cơn gió dữ đong đưa cây cành!
Anh Tú
23.06.2014
Ngõ hồn chợt nhớ quê nhà thuở xưa:
Tháng nào nắng nhạt lưa thưa
Bỗng cơn gió dữ đong đưa cây cành!
Anh Tú
23.06.2014
Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014
Chợ Văn Chương
Trích trong 15 bài thơ tứ tuyệt -Tháng 5/2009
1. Chợ Văn Chương
Nguyễn Du viết truyện Kiều
Kiều lảm nên Nguyễn Du
Vỉa hè buôn sách lậu...
Thi hào...hóa nghiệp dư!
2. Trà Khuya
Chiếc lá chưa tìm thấy lối rơi
Thời gian có biết được chân trời
Tiếng chim lạc giữa không gian vắng
Hương chén trà khuya chợt ấm môi.
3. Dặn Lòng
Đừng đợi sáng hôm sau
Pha trà mời cha mẹ
Thời gian con đường tàu
Chạy qua chiều lặng lẽ...
4. Nỗi Đau
Trăng khuya đọng giọt sương trên lá
Hạnh phúc chưa mà cứ lặng thinh?
Ta thắt tim mang theo bóng mẹ
Đi tìm cha...buốt thấu xương mình!
5. Khoảng Lặng
Con chim biết khóc tiếng người
Ta không biết khóc nên cười tiếng chim
Đi lên mấy bậc vườn thiền
Chợt nghe gió thoảng qua miền tĩnh không.
6. Hỏi
Lên chùa hứng giọt hư không
Lỡ tay để lạc vào vòng tử sinh!
Qua sông vớt bóng lục bình
Trôi trên dòng đục...hỏi mình trong chưa?
7. Nhang
Rắc tro bụi xuống
Thả khói hương trầm
Lòng nào cũng thoát...
Nhang còn chân tăm!
8. Thèm Quên
Chiều lung linh bóng dã tràng
Biển xanh như đổ, cát vàng như chênh
Ta thèm một giấc ngủ quên
Sóng đừng dậy sóng, mình ên bóng mình.
9. Trước Mặt Đều Bình Thường
Xanh vô tận chẳng còn xanh nữa
Nắng ngập trời đang lúc nắng nghiêng
Đêm sẽ đến, mai ngày sẽ đến...
Bình thường thôi - tự thấy bình yên.
10. Chợt Hiểu
Cúi đầu thẹn với lòng mình
Bỏ quên thân phận, tìm hình bóng xa...
Cám ơn bờ bến trong ta
Bao dung như ngạch cửa nhà bao dung!
Phong Tâm
1. Chợ Văn Chương
Nguyễn Du viết truyện Kiều
Kiều lảm nên Nguyễn Du
Vỉa hè buôn sách lậu...
Thi hào...hóa nghiệp dư!
2. Trà Khuya
Chiếc lá chưa tìm thấy lối rơi
Thời gian có biết được chân trời
Tiếng chim lạc giữa không gian vắng
Hương chén trà khuya chợt ấm môi.
3. Dặn Lòng
Đừng đợi sáng hôm sau
Pha trà mời cha mẹ
Thời gian con đường tàu
Chạy qua chiều lặng lẽ...
4. Nỗi Đau
Trăng khuya đọng giọt sương trên lá
Hạnh phúc chưa mà cứ lặng thinh?
Ta thắt tim mang theo bóng mẹ
Đi tìm cha...buốt thấu xương mình!
5. Khoảng Lặng
Con chim biết khóc tiếng người
Ta không biết khóc nên cười tiếng chim
Đi lên mấy bậc vườn thiền
Chợt nghe gió thoảng qua miền tĩnh không.
6. Hỏi
Lên chùa hứng giọt hư không
Lỡ tay để lạc vào vòng tử sinh!
Qua sông vớt bóng lục bình
Trôi trên dòng đục...hỏi mình trong chưa?
7. Nhang
Rắc tro bụi xuống
Thả khói hương trầm
Lòng nào cũng thoát...
Nhang còn chân tăm!
8. Thèm Quên
Chiều lung linh bóng dã tràng
Biển xanh như đổ, cát vàng như chênh
Ta thèm một giấc ngủ quên
Sóng đừng dậy sóng, mình ên bóng mình.
9. Trước Mặt Đều Bình Thường
Xanh vô tận chẳng còn xanh nữa
Nắng ngập trời đang lúc nắng nghiêng
Đêm sẽ đến, mai ngày sẽ đến...
Bình thường thôi - tự thấy bình yên.
10. Chợt Hiểu
Cúi đầu thẹn với lòng mình
Bỏ quên thân phận, tìm hình bóng xa...
Cám ơn bờ bến trong ta
Bao dung như ngạch cửa nhà bao dung!
Phong Tâm
Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014
Lạc
Ngày sen hé nụ
Quanh tôi bụi bờ
Cây rừng chim chóc
Háo hức đợi chờ
Trao niềm tin cho.
Đóa hoa hứng sương
Như má em lúm
Giọt tròn thánh thiện
Hai đồng tiền duyên
Bướm bay tình luyến.
Ngày sen hé mở
Quanh tôi nồng nàn
Em sang mười chín
Áo mỏng hường nhan
Nụ hôn mầu nhiệm.
Ô hay giọt sương
Tiếng cười thắm đọng
Lăn trôi trên đường
Đồi hoa núp bóng
Dịu lời bao dung.
Giọt sương lá sen
Chảy thành nước mắt
Khô trong đọa đày
Vằng vặc đêm đen
Trắng lời bạc rắt.
Giọt sương má lúm
Đậu trong mắt thơ
Trên mi khép hờ
Rớt bên đường cũ
Tung lớp bụi mờ
Lạc nhau mấy độ.
Đôi đồng tiền duyên
Trả em ngày cũ
Phận mình truân chuyên
Gió vờn nước xóay
Bay về lá sương.
Hồng Băng
Ao Bà Om, Mùa sen 1974
Trống Vắng
Chiều buông nghiêng ngả nắng vàng
Mây trôi hờ hững chờ làn gió đưa
Oanh buồn gọi yến không thưa
Hoa khoe sắc thắm bướm chưa thấy về …
Ve sầu nhớ phượng tỉ tê
Ta thì nhớ vị cà phê đậm đà
Quán chiều đông khách vào ra
Mà sao trống vắng xót xa cõi lòng!
Yêu nhau mấy độ Xuân hồng
Hạ tàn,Thu chết, gió Đông quay về
Người xưa ngàn dặm sơn khê
Để ta một bóng ta về với ta
Rượu nồng vắng bạn hiền xa
Một mình đối ẩm ngày qua lại ngày
Cạn bình chưa ngất ngư say
Người tình xa vắng chiều nay chợt buồn...
Phú Thạnh
24. 07.2013
Mây trôi hờ hững chờ làn gió đưa
Oanh buồn gọi yến không thưa
Hoa khoe sắc thắm bướm chưa thấy về …
Ve sầu nhớ phượng tỉ tê
Ta thì nhớ vị cà phê đậm đà
Quán chiều đông khách vào ra
Mà sao trống vắng xót xa cõi lòng!
Yêu nhau mấy độ Xuân hồng
Hạ tàn,Thu chết, gió Đông quay về
Người xưa ngàn dặm sơn khê
Để ta một bóng ta về với ta
Rượu nồng vắng bạn hiền xa
Một mình đối ẩm ngày qua lại ngày
Cạn bình chưa ngất ngư say
Người tình xa vắng chiều nay chợt buồn...
Phú Thạnh
24. 07.2013
Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014
Trăng Thu
Đón trăng không thể hái trăng
Để cùng thu sẽ lâng lâng đêm về
Nhìn trăng nhớ mãi câu thề
Mỗi mùa thu đến cận kề bên nhau
Dù rằng lại hẹn thu sau
Nhưng còn vọng mãi tiếng đau trong lòng
Trung thu ta xách đèn lồng
Buộc ngang dáng nguyệt quanh vòng đèn say
Thu này tay kiếm bàn tay
Sợi dây nguyệt lão lung lay nơi nào?
Ánh trăng buông lững ngọt ngào
Gió thu ngỡ tiếng thì thào của ai
Thôi thì đón lá thu phai
Xẻ đôi vầng nguyệt nghiêng vai trăng nằm
Nhớ nhau nghe khúc nguyệt cầm
Ta tìm sương khói hương trầm cùng mơ
Đỗ Hữu Tài
Để cùng thu sẽ lâng lâng đêm về
Nhìn trăng nhớ mãi câu thề
Mỗi mùa thu đến cận kề bên nhau
Dù rằng lại hẹn thu sau
Nhưng còn vọng mãi tiếng đau trong lòng
Trung thu ta xách đèn lồng
Buộc ngang dáng nguyệt quanh vòng đèn say
Thu này tay kiếm bàn tay
Sợi dây nguyệt lão lung lay nơi nào?
Ánh trăng buông lững ngọt ngào
Gió thu ngỡ tiếng thì thào của ai
Thôi thì đón lá thu phai
Xẻ đôi vầng nguyệt nghiêng vai trăng nằm
Nhớ nhau nghe khúc nguyệt cầm
Ta tìm sương khói hương trầm cùng mơ
Đỗ Hữu Tài
Mai Thu Ngàn Lá Phai Phôi
(Từ Trăng Thu của Đỗ Hữu Tài)
“Đón trăng không thể hái trăng”
Thôi thì chỉ ngắm cung hằng đêm thu
Lắng nghe tiếng gió êm ru
Tiếng lòng viễn xứ vọng từ Virginia!
Ba mươi năm lẻ xa nhà
Ngày thương đêm nhớ trăng nhà hôm nao
Thu này rồi hẹn thu sau
Để trăng khuyết nở, buồn đau úa tàn!
Thu này người có biết chăng
Bên đây trăng sáng hơn rằm năm xưa
Miên man nỗi nhớ khôn vừa
Lời thương gởi gió mây đưa nhắn giùm
Thôi thì một mảnh tình chung
Đôi người hai nẻo nghìn trùng cách xa
Đêm thâu ngắm dãy thiên hà
Cùng nhau vá mảnh trăng ngà khuyết đôi
Mai thu ngàn lá phai phôi
Nhặt từng chiếc lá xin người đừng quên
Nhớ ai thì khẽ gọi tên
Viết lời trên lá ả êm chữ tình!
Yên Dạ Thảo
“Đón trăng không thể hái trăng”
Thôi thì chỉ ngắm cung hằng đêm thu
Lắng nghe tiếng gió êm ru
Tiếng lòng viễn xứ vọng từ Virginia!
Ba mươi năm lẻ xa nhà
Ngày thương đêm nhớ trăng nhà hôm nao
Thu này rồi hẹn thu sau
Để trăng khuyết nở, buồn đau úa tàn!
Thu này người có biết chăng
Bên đây trăng sáng hơn rằm năm xưa
Miên man nỗi nhớ khôn vừa
Lời thương gởi gió mây đưa nhắn giùm
Thôi thì một mảnh tình chung
Đôi người hai nẻo nghìn trùng cách xa
Đêm thâu ngắm dãy thiên hà
Cùng nhau vá mảnh trăng ngà khuyết đôi
Mai thu ngàn lá phai phôi
Nhặt từng chiếc lá xin người đừng quên
Nhớ ai thì khẽ gọi tên
Viết lời trên lá ả êm chữ tình!
Yên Dạ Thảo
Ánh Trăng Xa
(Từ Mai Thu Ngàn Lá Phai Phôi của Yên Dạ Thảo)
'' Mai thu ngàn lá phai phôi ''
Trăng ngà tròn , khuyết xa xôi ngút ngàn
Quê hương dịu vợi võ vàng
Hen chưa kịp hết ngỡ ngàng hẹn thêm
Thôi đành ngồi ngắm trăng đêm
Mang đời lữ thứ nhá nhem bồi hồi
Cùng trăng sáng ở bên đồi
Nói câu tạ lỗi hẹn rồi lại quên
Bao giờ đời vẫn bấp bênh
Ngày về xứ Việt mông mênh đường về
Từ nay chẳng dám hẹn thề
Để lòng thôi hết nảo nề nhớ nhung
Trăng thu treo góc mông lung
Gió thu lành lạnh làm run lòng mình
Thu nay gửi gấm tâm tình
Cho người bên ấy cùng nhìn trăng thu
Đỗ Hữu Tài
'' Mai thu ngàn lá phai phôi ''
Trăng ngà tròn , khuyết xa xôi ngút ngàn
Quê hương dịu vợi võ vàng
Hen chưa kịp hết ngỡ ngàng hẹn thêm
Thôi đành ngồi ngắm trăng đêm
Mang đời lữ thứ nhá nhem bồi hồi
Cùng trăng sáng ở bên đồi
Nói câu tạ lỗi hẹn rồi lại quên
Bao giờ đời vẫn bấp bênh
Ngày về xứ Việt mông mênh đường về
Từ nay chẳng dám hẹn thề
Để lòng thôi hết nảo nề nhớ nhung
Trăng thu treo góc mông lung
Gió thu lành lạnh làm run lòng mình
Thu nay gửi gấm tâm tình
Cho người bên ấy cùng nhìn trăng thu
Đỗ Hữu Tài
Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014
Hoài Sư
Hoài Sư
Nhật mộ tốc phi Đông lộ hàn
Bình minh sương tuyết tại đầu san
Bạch vân Bắc tải ngưỡng sư phụ
Đệ tử hồi nam lệ vị can
Phan Nam
***
Nhớ Thầy
Chiều đông lạnh lẽo bay qua nhanh
Sáng mai tuyết phủ ở sơn đầu
Mây trắng cuộn bay về phương Bắc
Đệ tử về Nam giọt lệ rơi
Phan Nam
Những Thầy Chân Đất
(Kính dâng hương hồn những người thầy đầu đời của tôi:Thầy Thinh, Thầy Tất và Mẹ)
Không có nhớ khi nào tôi biết đọc
Chữ a, ê của thuở học vở lòng
Cũng chẳng biết ai là thầy số một
Nên hỏi rằng: “Thầy là mẹ phải không?”
Mẹ mỉm cười vò đầu tôi không nói
Tay vẽ chữ “ờ” giữa trán của tôi
Mắt nhìn mẹ lòng thương cảm bồi hồi
Bèn âu yếm rúc đầu vào lòng mẹ.
Chợt mắt chạm đôi chân trần đi đất
Của mẹ tôi hôm sớm dẫm ruộng đồng
Da sờn, chai cho cây lúa trổ bông:
Công ơn mẹ làm sao con quên được!
Hết chữ dạy mẹ tôi buồn hiu hắt:
Không lớp, trường con đi học nơi đâu?
Liếc nhìn con thơ sáng, tối âu sầu
Lòng mẹ ưu tư từng giây, từng phút!
Ván ngựa* làm bàn, gổ thô làm ghế,
Vài trẻ con trong xóm nhỏ là trò,
Có người trai nghèo trở thành thầy giáo:
Vang vang đình làng tiếng đọc ô, o…!
Quần cụt, áo thun, đầu trần, chân đất,
Thầy kính yêu tận tụy dạy tháng ngày
Chút chữ nghĩa nhưng tình thương chất ngất:
Biếu thầy đôi lít gạo, nhận ơn dày!
Thầy Thinh thứ hai, thứ ba thầy Tất
Nhọc nhằn dạy tôi chữ, toán đầu đời.
Hình ảnh thân thương những Thầy Chân Đất
Ấm áp đời tôi mãi mãi không vơi!
Tôi may mắn nhận thật nhiều ơn sủng
Từ thôn quê nghèo cho đến thị thành
Giáo dục của bao Thầy Cô kính mến
Cả cuộc đời ghi nhớ với lòng thành!
Nguyễn Hồng Ẩn
2010
* Một loại giường ngủ bằng cây, tên gọi “bộ ngựa” gồm ba tấm gổ dày, thông dụng ở vùng quê miền Nam.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)