Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Lửa Hương Mùa Cũ

Thưa em. Tình có rồi không
Lửa hương mùa cũ vẫn nồng, mỗi khi
Tôi ngồi dưới gốc, và đi
Ôm trăng cổ độ từ khi biết rằng
Qua cầu cúi mặt trăm năm
Thấy ai bóng đổ sóng hằn lên tôi.
Thưa em, sim tím triền đồi
Gió lay lắt rụng viết lời thơ xưa.

Hồng Băng   


Sông Quê Ngày Về

Em về nơi chốn ruộng đồng
Đường sông nước cứ bềnh bồng tóc mây
Đồng sau lặng lẽ luống cày
Nhọc nhằn đất thở mệt nhoài tuổi mơ!

Em về quê đẫm nắng mưa
Nhớ quên một thuở ngẩn ngơ tóc thề
Phố chiều gió thoáng đường me
Rụng riêng một lá xuân thì mộng say!

Trường xưa rợp bước hoa đầy
Còn chăng kỷ niệm tháng ngày đong đưa
Đã xa lứa tuổi học trò
Em về lặn lội thân cò đồng xanh!

Mái dầm khua nước quanh quanh
Có còn khuấy bóng trăng nghiêng nặng lòng
Nơi em con nước xuôi dòng
Sông quê êm ả đón mừng bước xưa?

Lâm Tẻn Cuôi



Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Kiếp Người



 Thơ: Khúc Giang
Diễn ngâm: Hương Nam

https://www.box.com/s/34a45aa4d694c7f1906b

Bán bưng, buôn gánh chưa từng trãi 
Bờ vai gầy mẹ phải gánh gồng
Dầm mưa dãi nắng cũng không
Nhưng làn tóc sớm điểm sương bạc màu

Bao niên trường thương đau, cực khổ
Tử biệt sinh ly số kiếp người
“Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay” (*) 

Con đau, suốt canh dài mẹ thức
Bước đầu đời, mẹ dắt mẹ dìu
Khi người đến tuổi về chiều
Con không kề cận nương dìu sớm hôm

Mông lung, trước đường cùng lo ngại
Mối sầu giăng ngập lối con đi
Thời gian nhuộm tuổi xuân thì
 Mẹ thời an giấc, biệt ly nghìn trùng

Giờ đây con ngại ngùng, chùng bước
Bao lần sai-thác trước chữ “thương” 
Bề trên xin vạch hướng đường
Cho con sáng suốt tỏ tường lối đi

Khúc Giang
(*) Ca Dao




Tháng Bảy














(Từ Phố Vắng của Yên Dạ Thảo & Lá Đêm của Phong Tâm)

Tháng bày trờ về nặng nỗi buồn
Đời con vắng bóng mẹ yêu thương
Phố Vắng Lá Đêm lòng chạnh nghĩ
Kiếp sống con người tựa giọt sương.

Anh Tú

20.07.2014


Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Giọt Buồn Tháng Bảy














Tháng bảy mùa ngâu rót giọt buồn
Hiên đời vắng mẹ một đời vương
Chắt chiu kỷ niệm thời niên thiếu
Man mác mưa lòng quyện gió sương!

Yên Dạ Thảo
24.07.2014


Mùa Thương Nhớ















Đêm Vu Lan trầm ngân chuông buồn
Trăng mùa tháng bảy mờ trong sương
Mắt đầy bóng núi, lòng dâng biển
Tro khói nhang tàn, vương nhớ vương!

Phong Tâm
25.07.2014

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Làm Quen














Trời cho mười ngón tay ngà
Thon thon xinh xắn nõn nà dễ thương
Mỏng manh như những giọt sương
Đôi bàn tay nhỏ mùi hương nồng nàn
Hiu hiu gió thổi nhẹ nhàng
Cô mơn từng sợi dịu dàng tóc mây
Mỗi chiều đứng ở bên đây
Tôi thường nhìn trộm đôi tay mượt mà

Trời cho mười ngón tay ngà
Mà sao cô lại lơ là với tôi
Nhìn chi những áng mây trôi
Để cho khoảng cách xa xôi tiêu điều
Tôi mơ qua đó mỗi chiều
Cùng cô trò chuyện đôi điều bên nhau
Dù cho nắng có tàn mau
Vẫn còn câu hẹn ngày sau đậm đà

Trời cho mười ngón tay ngà
Ngón dài ngón ngắn mượt mà làm sao
Mỗi chiều tôi cứ nôn nao
Nhìn cô hàng xóm xôn xao trong lòng
Ước gì dưới giọt nắng hồng
Có thêm ngọn gió thổi bồng tóc lên
Đôi bàn tay trắng lênh đênh
Cô mơn mái tóc ở bên kia nhà

Trời cho mười ngón tay ngà
Mong cô cho một món quà làm quen
Để lòng tôi khỏi rối ren
Mỗi chiều không phải mon men trộm nhìn
Cô ơi trước nghĩa sau tình
Láng giềng đừng để một mình tôi mơ
Mỗi chiều ra ngẩn vào ngơ
Nhìn cô hàng xóm ngây thơ cạnh nhà

Đỗ Hữu Tài

15.07.2014


Qua Rồi Tuổi Ngọc

(Cảm tác từ Làm Quen của Đỗ Hữu Tài)

Tựa hồn năm cũ ngọc ngà
Búp măng thon nhỏ nuột nà trộm thương
Dãi dầu năm tháng gió sương
Thời gian thôi đã ngát hương nồng nàn
Còn đâu mười ngón nhịp nhàng
Mơn man suôi tóc dịu dàng xoã bay
Cố nhân người hỡi còn đây
Giữ ân tình cũ đôi tay nõn nà

Một thời tuổi ngọc tuổi ngà
Cảm người quân tử gọi là...cùng tôi
Dòng đời oan nghiệt lặng trôi
Duyên may thì chẳng xa xôi mọi điều
Lòng ai mặt nước thu chiều
Hồn đây liễu rũ nguyện điều có nhau
Hồ thu vàng nắng rơi mau
Lung linh dáng liễu kiếp sau la đà

Qua thời tuổi ngọc tuổi ngà
Đã yêu câm lặng thế mà...tại sao
Chuyện xưa nhấc lại nao nao
Muốn quên tình lại lao xao cõi lòng
Ông tơ vò sợi chỉ hồng
Vòng dây định mệnh bồng bềnh rối lên
Cây đời phận số lênh đênh
Tiếc không bám rễ cạnh bên hiên nhà

Mơ về tuổi ngọc tuổi ngà
Đôi dòng hoài cảm thay quà muốn quen
Ước gì lứa tuổi rủ ren
Rèm che mở lối say men ngắm nhìn
Đôi tim khấng khít rõ tình
Tri âm tri kỷ chúng mình dệt mơ
Làm sao trở lại ngu ngơ
Làm sao vờ rớt bài thơ bên nhà

Kim Phượng



Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Phố Vắng

Nắng xuống chiều rơi phố lạnh buồn
Đường xưa thiếu vắng bóng người thương
Công viên ghế đá nền trăng cũ
Tơ liễu buông mành hứng giọt sương!

Yên Dạ Thảo
17.07.2014


Lá Đêm

Đêm trên phố lạnh tiếng rao buồn
Dưới ánh đèn vàng đọng nhớ thương
Lối cũ thờ ơ vài chiếc lá
Rơi thầm trong gió nhẹ trong sương.

Phong Tâm
20.07.2014