Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2015

Từ Có Anh













Từ có anh, tim lòng em khép lại
Chỉ mình anh và mãi mình anh thôi
Dù tình như mây tím cuối chân trời
Hay làn gió thoáng ngang qua vườn nhỏ

Từ có anh, đồng mơ xanh hoa cỏ
Trăng cũng dường thêm tỏ sáng màn đêm
Dòng sông thơ xuôi nước chảy êm đềm
Đường quê nhỏ hương xuân tràn ngập lối

Từ có anh, em mong chờ sớm tối
Được nghe hoài tiếng gọi “Ơi, mình ơi!” 
Ly cà phê buổi sáng em pha mời
Trà thơm hương đượm tình em trao gởi!

Yên Dạ Thảo



Thứ Tư, 25 tháng 3, 2015

Lạc Bến













Ánh Nguyệt

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ

Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình

Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng

Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài
15/01/2015

*****

(Mượn vần từ bài thơ Ánh Nguyệt của Đỗ Hữu Tài)

Lạc Bến

Sông thương gió lộng tư bề
Đẩy đưa hoa tím lạc về chốn đâu
Thuyền ai lướt sóng đêm sâu
Tìm bờ bến cũ đã lâu hẹn chờ

Đường quê sương khói lam mờ
Thâu canh một ánh trăng lờ lửng say
Xôn xao cành lá cỏ cây
Có con đom đóm vờn bay nhịp nhàng

Gió xuân dịu dịu dàng dàng
Ru mây và đóa hoa vàng ngủ mê
Đưa hồn vào mộng ngô nghê
Chìm say, quên lãng tái tê cõi tình!

Mặt trời dần khuất tầm nhìn
Chiều tàn, ta với bóng mình lắng nghe
Lá rơi nhè nhẹ sau hè
Bâng khuâng sợi nắng nghiêng che phím sầu

Mưa sương giăng kín nguyệt lầu
Tiếng đàn xa vắng trút bầu oán than
Tình ơi, sao mãi mang mang
Để buồn vương vấn lòng man mác lòng

Bao thu lá rụng phủ chồng
Vẫn còn trong cõi mơ bồng giấc sâu
Mây trôi bảng lảng đêm thâu
Thuyền trăng lạc bến từ lâu chưa về! 

Yên Dạ Thảo
23/03/2015


Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Lặng Lẽ Dòng Sông Thơ

(Từ  Hương Gió Chiều của Yên Dạ Thảo)

Như Là Khói Bụi

Sông quê bao giờ cạn
Đường còn mấy bước chân
Hoa cuối mùa có nở
Ta hay là cố nhân

Bờ cỏ hoa năm cũ
Bến đêm trăng vẫn đầy
Bóng người xưa đã vắng
Sông đời chiếc lá bay

Qua bờ Hậu sang Tiền
Sóng lục bình tím nhớ
Nghe chút tình "Sông Thương"
Chiều tàn mây khói vỡ

Bụi mờ vương mái tóc
Nắng bạc vai áo đời
Vẫn người thơ chân đất
Một tâm hồn mồ côi!

Phong Tâm

20/03/2015

****

(Từ Như Là Sương Khói của Phong Tâm)

Lặng Lẽ Dòng Sông Thơ


Một trái tim mồ côi
Trôi nổi trên sông đời
Một tâm hồn trống vắng
Buồn như chiếc lá rơi

Mê Kông dòng nước chảy
Lục bình xuôi ngược xuôi
Thuyền ai rời bến đỗ
Đêm tàn bóng trăng rơi

Cành xuân phơi sương lạnh
Hoa lả mộng hương huyền
Tình như mây tan hợp
Ngậm ngùi khóc phận duyên

Hoàng hôn chân trời tím
Lặng lẽ dòng sông thơ
Bóng thuyền dần xa khuất
Trong sương khói lam mờ...

Yên Dạ Thảo

22/03/2015


Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Như Áng Phù Vân!














Có bao giờ bạn nghe thấy mây nói gì không ?
9- 10 tuổi mây là siêu nhân, là dũng sĩ
 là ông voi ăn mía, con thỏ ăn củ cải,
chiếc xe lửa phun khói trắng mịt trời.

20 tuổi mây lãng đãng, nhẹ nhàng như cơn say
Như tơ trời đem dệt bao nhiêu là mơ ước
Cởi lên để bay cao bay xa
 viết vào lời thơ, thường đẹp như...mây

30 tuổi không có thời gian ngồi ngắm
Dù mây bay ngang trời bay ngang đuôi mắt
Dù mây đen mây xám mây xanh mây hồng
Dù mây rơi xuống thành mưa
 bay lên thành mây
Mây vẫn hửng hờ bay cao bay xa tít.

Rồi có những buổi chiều 40 cô tịch
 mây rám hồng rớt cuối chân trời xa
 thấp dần thấp dần bèn bâng khuâng tự hỏi
chàng siêu nhân chồn chân hay gối mõi ?
chống gươm ngồi lẩn khuất
nấp mình trong lớp lớp mây ngàn

10 năm qua mau, mây vẽ xóa, vẽ xóa hoài
 bức tranh vân cẩu
Nửa đời người thấm mệt chuyện hợp tan
Mây có nói gì đâu ? Mây vẫn cứ lang thang
Như 40 năm trước nhưng lòng sao nặng trĩu

60 năm cuộc đời không kéo niếu
Lớp lớp mây trời trôi nổi hư không
Mây oặn mình trong  bão tố mưa giông
hay vần vũ xoay vòng trên đỉnh núi
hay quấn quýt làm vầng trăng sáng tối
Đám phù vân cười khóc những cơn say
60 năm một đời dong ruổi, để chiều nay,
thỏng tay nhìn sự thế nhẹ như mây .

Như Không
Bạch Đàn -  Ngày mưa tháng 8


Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

Ánh Nguyệt


 

Thơ: Đỗ Hữu Tài
Diễn Ngâm: Hương Chiều



Ánh Nguyệt

Sương khuya giăng kín bốn bề
Gió đưa ánh nguyệt trôi về nơi đâu
Chập chùng bóng tối chìm sâu
Lao xao cành lá từ lâu đợi chờ
Đêm đen cảnh vật mịt mờ
Cỏ hoa bám đất lặng lờ ngủ say
Sương mù nhỏ giọt trên cây
Lững lơ mấy cụm mây bay nhẹ nhàng

Tìm đâu ánh nguyệt dịu dàng
Cho đêm quyến rủ mộng vàng đam mê
Cho màn sương mỏng ngô nghê
Nghe lời của gió tỉ tê tỏ tình
Lao xao lá cũng lặng nhìn
Cỏ hoa thức giấc trở mình nằm nghe
Nhưng bầu trời vẫn vắng hoe
Sương rơi không đủ để che giọt sầu

Trăng chưa treo góc mái lầu
Ai rung từng tiếng đàn bầu thở than
Thả hồn vào cõi mênh mang
Tâm tư chùng xuống miên man nỗi lòng
Tim nghe nỗi nhớ chất chồng
Đàn rung lạc nhịp bềnh bồng đêm sâu
Mây trời trôi suốt canh thâu
Gió đưa ánh nguyệt bao lâu mới về ....?

Đỗ Hữu Tài

15 /01/2015