Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015
Như Áng Phù Vân!
Có bao giờ bạn nghe thấy mây nói gì không ?
9- 10 tuổi mây là siêu nhân, là dũng sĩ
là ông voi ăn mía, con thỏ ăn củ cải,
chiếc xe lửa phun khói trắng mịt trời.
20 tuổi mây lãng đãng, nhẹ nhàng như cơn say
Như tơ trời đem dệt bao nhiêu là mơ ước
Cởi lên để bay cao bay xa
viết vào lời thơ, thường đẹp như...mây
30 tuổi không có thời gian ngồi ngắm
Dù mây bay ngang trời bay ngang đuôi mắt
Dù mây đen mây xám mây xanh mây hồng
Dù mây rơi xuống thành mưa
bay lên thành mây
Mây vẫn hửng hờ bay cao bay xa tít.
Rồi có những buổi chiều 40 cô tịch
mây rám hồng rớt cuối chân trời xa
thấp dần thấp dần bèn bâng khuâng tự hỏi
chàng siêu nhân chồn chân hay gối mõi ?
chống gươm ngồi lẩn khuất
nấp mình trong lớp lớp mây ngàn
10 năm qua mau, mây vẽ xóa, vẽ xóa hoài
bức tranh vân cẩu
Nửa đời người thấm mệt chuyện hợp tan
Mây có nói gì đâu ? Mây vẫn cứ lang thang
Như 40 năm trước nhưng lòng sao nặng trĩu
60 năm cuộc đời không kéo niếu
Lớp lớp mây trời trôi nổi hư không
Mây oặn mình trong bão tố mưa giông
hay vần vũ xoay vòng trên đỉnh núi
hay quấn quýt làm vầng trăng sáng tối
Đám phù vân cười khóc những cơn say
60 năm một đời dong ruổi, để chiều nay,
thỏng tay nhìn sự thế nhẹ như mây .
Như Không
Bạch Đàn - Ngày mưa tháng 8