Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

Sinh Nhật Bạn Thơ














*Viết tặng Yên Dạ Thảo & Khúc Giang

Sinh nhật sau ngày lễ Giáng Sinh
Đêm trăng toả sáng ngập vườn tình
Nguồn thơ thả xuống dòng thơ bạn
Sóng nhạc đùa lên khúc nhạc mình
Mỗi tiếng lòng dâng sương lấp lánh
Đôi vần bút đọng gió rung rinh
Cỏ hoa ngát thắm hương nồng đượm
Sớm lắng thuỳ dương tối đợi quỳnh.

Phong Tâm
(26.12.2015 - 16.11. Năm Ất Mùi)

****

YDT & Khúc Giang chân thành cám ơn bài thơ chúc sinh nhật của thi sĩ Phong Tâm. Kính gởi tặng nhà thơ tấm ảnh trăng sáng do YDT chụp được trong đêm Giáng Sinh .




Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015

Chúc Mừng Giáng Sinh 2015


Kính Chúc 
Quý Thi Hữu & Gia Đình 
Một Giáng Sinh An Bình 
Năm Mới An Khang & Hạnh Phúc.

Yên Dạ Thảo
Giáng Sinh 2015 



Nguyện Đêm Giáng Sinh














Sẽ không còn mấy tiếng nữa tới giờ đón “Chúa Hài Đồng” theo đức tin của người Công giáo. Đọc qua bài thơ Hoài Niệm Giáng Sinh của Yên Dạ Thảo. PT có mấy dòng tâm tư trong khoảnh khắc cảm nghĩ của riêng mình, coi như góp thêm tiếng lòng trong mùa Giáng Sinh năm nay.


Tôi chẳng vui gì đón Giáng Sinh
Dầu trong khoảnh khắc được yên bình
Khi lòng chất ngất sầu đong mãi
Lấy mất đi rồi cả đức tin

Lạy Chúa tôi – Xin lời nguyện cầu
Ban lành ơn phước, diệt mầm đau
Cho người dưới thế nhìn lên thấy
Bác ái, nhân từ hiện đỉnh cao

Tôi dọn mình nghe lời phán người
Từ nơi xa thẳm một lần thôi
Nếu không tôi sẽ thành du mục
Đi khắp trần gian ngửa mặt cười

Để biết tự thân diệt khổ mình
Không ai cứu rỗi được niềm tin
Khi đời muôn kiếp vô vàn tội
Tôi sẽ bình tâm tự cứu mình.

Phong Tâm
24/12/2015



Dòng Thi Họa Giáng Sinh 2015
















Hoài Niệm Giáng Sinh

Thêm một mùa đông đến nữa rồi
Buồn thương nhớ lại ngày xa xôi
Phương  trời đất khách mùa băng giá
Ấm áp tình người sưởi ấm tôi...

Nhớ một Giáng Sinh đến cận thềm
Thiên hà lấp lánh ngàn sao đêm
Mênh mông tuyết phủ đồi thông lạnh
Gió chuốt cành sương trắng rũ mềm

Nghe tiếng chuông ngân từ giáo đường
Nhớ người nhớ cảnh nhớ quê hương
Thâu đêm tiếng gió miên man thổi
Đón Giáng Sinh buồn nơi viễn phương

Nhớ quá Sài gòn đêm Giáng sinh
Đèn hoa giăng sáng tỏa lung linh
Người, xe xuôi ngược xôn xao phố
Chào đón mùa thương, đón thái bình

Giáo dân ngoan đạo lòng hân hoan
Ngoại đạo niềm vui cũng ngập tràn
Chen chút nẻo đường đêm đại lễ
Thánh ca vang vọng đến canh tàn…

Yên Dạ Thảo
19/12/2015

****

Bài hoạ từ Hoài Niệm Giáng Sinh của YDT

Mùa Giáng Sinh Năm Xưa

Cái lạnh đông hàn đã đến rồi,
Bỗng dưng đói bụng muốn ăn xôi.
Ngày đông tháng giá buồn hiu quạnh,
Vó ngựa vụt qua lẹ bóng tôi...

Giáng Sinh nhạc khúc hát vang thềm
Lấp lánh thông xanh ánh sáng đêm.
Hoa tuyết trang hoàng giăng bóng điện,
Dừng chân lữ khách giọng ca mềm...

Vẵng tiếng  chuông ngân vọng Thánh đường,
Thương người lạc bước sống tha hương.
Cô đơn lặng lẽ người an ủi,
Bài Thánh ca buồn sống viễn phương.

Hoài niệm Sài Gòn lễ Giáng Sinh,
Dập dìu nam nữ sáng long lanh.
Phất phơ tà áo em đi lễ,
Đường phố an ninh thấy cảm tình.

Con chiên mùa vọng rất hân hoan,
Tín ngưỡng niềm tin lẽ sống tràn.
Tụ họp đông vui đêm Thánh lễ,
Nói cười khúc khích suốt đêm trường


Mai Xuân Thanh 
20 /12/2015

****

Chờ Trổ Sắc Hương

Nôn nao Đông chuẩn bị về
Trần gian nhuốm lạnh tư bề xanh xao
Trên cành lá úa khô màu
Dầm mưa giải nắng cam sầu uống sương

Cõi lòng người cảm xót thương
Thân loài thực vật quê hương đất người
Mùa Đông chịu hứng tuyết rơi
Như là hoa trắng làm trời điêu linh

Còn thêm nhiều cảnh cực hình
Khi mùa Đông đến nhân tình than ôi !
Nào là cạo tuyết trùm đời
Đường đi trơn trợt đổi dời mỗi khi...

Mong chờ Xuân bước sang thì...
Hồi sinh lực lại hết ghì lạnh sương
Trăm hoa đua nở sắc hương
Nồng nàn lan tỏa khắp vườn mãi qua


Minh Hồ
12.12.2015


*****

Tiếng Chuông Đêm Giáng Sinh

Hạ đi Thu đến Đông về
Bầu trời băng giá bốn bề xanh xao
Cây cành trụi lá hết màu
Suốt ba tháng hứng chịu sầu tuyết sương

Gợi lòng cảm xúc mà thương
Cho thân cây cỏ quê hương đất người
Mùa Thu muôn lá vàng rơi
Đến Đông tuyết phủ đất trời điêu linh

Nhân gian đầy ắp ảnh hình
Gian nan, khổ nhọc, hữu tình dạt trôi
Lạnh lùng, hoang vắng đường đời
Đèn màu kết sáng rực ngời đến khi...

Giáng Sinh lễ hội mới thì
Khắp nơi rộn rịp dẫu ghì thấm sương
Mềm thân lạnh gót đồng hương
Nhà thờ chuông đổ vang vườn đêm qua

Minh Hồ Đào
12.12.2015

*****

Đón Giáng Sinh

Tháng mười hai đã lại về,
Cây trơ cành, gió không hề lao xao!
Mây giăng cảnh vật tan màu,
Khắp nơi trắng xóa một bầu tuyết sương.

Nhờ vì lễ hội thân thương,
Rước Noël rộn rã vấn vương bao người.
Đường đi ngập lối tuyết rơi,
Hai bên giăng điện sáng ngời lung linh.

Chúa ban phước, cách vô hình.
Dốc tâm cầu nguyện thấy mình nổi trôi.
Nhập giang tùy khúc theo đời,
Nhiều lần đi lễ trao lời đôi khi.

Kể chi đến tuổi xuân thì,
Gian nan chịu được lo gì tuyết sương.
Ngắm nhìn cảnh trí sắc hương,
Giáo đường chuông đổ, khổ thường lướt qua.



Thanh Khang
Toronto 12-12-2015


*****

Tình Đong Nỗi Nhớ

Mùa đông nay đã trở về,
Chim trời mỏi cánh tứ bề xôn xao.
Rừng thu trăn trở thay màu,
Tình ta thấp thoáng nhuốm sầu hạt sương.

Bao năm thiếu vắng tình thương,
Mất nhau từ dạo tha hương quê người.
Chiều hôm tuyết trắng rơi rơi,
Nhớ ai đang mãi  cuối trời phiêu linh.

Yêu ai yêu cả bóng hình,
Thế mà nỡ để sóng tình cuốn trôi ?
- Thề xưa luôn nhớ một đời,
Dẫu nơi huyệt lạnh vẫn ngời lắm khi !

Gió khua như tiếng thầm thì,
Ngỡ ai trong mộng mong ghì thềm sương…
Sờ tay còn thoảng chút hương
Của người dấu ái bên vườn đêm qua…


Man Ho
Ottawa Dec. 12, 2015

****


Tìm Chút Hương Xưa Đêm Noël

Thu tàn, đông lại trở về
Giáng Sinh lạnh lẽo mọi bề xôn xao
Đèn giăng sao sáng muôn màu
Đong đưa như những giọt sầu đẫm sương
Quỳ bên tượng Chúa ngùi thương
Bên em ngày ấy tha hương nẻo người
Cùng nhau đi giữa tuyết rơi !
Hai ta hứng nụ hoa trời phiêu linh

Thời gian con sóng vô hình
Dần theo năm tháng cuộn tình êm trôi
Mộng mơ chảy giữa dòng đời
Nụ lòng đã nở yêu người, từ khi....
Dù cho lỗi nhịp xuân thì
Nhưng tình hai đứa vẫn ghì nhớ thương
Noël dư vị mùi hương
Mà ta đánh mất thiên đường (mấy) thu qua


Song Quang

(Để nhớ lại bản nhạc Hai mùa Noël)
Giáng Sinh 2015

*****

Hương Mùa Giáng Sinh

Hân hoan đón Giáng Sinh về,
Ngựa xe tấp nập tư bề xôn xao.
Người phô sắc kẻ khoe mầu,
Không nề gió lạnh, mây sầu ẩm sương.

Gia đình ấm áp thân thương
Quên đi thân phận tha hương đất người.
Bên ngoài tuyết trắng rơi rơi,
Đèn mầu lấp lánh một trời oai linh.

Thiêng liêng trong cõi vô hình,
Lâng lâng chuông lắng tâm tình nhẹ trôi.
Đã mang tiếng khóc vào đời,
Mấy ai chẳng ước rạng ngời từ khi.

Hết Đông, Xuân lại đến thì,
Thiều quang ấm áp lơi ghì tuyết sương.
Địa đàng trải lụa dâng hương,
Vườn thêm tươi thắm hơn vườn năm qua.


Bùi Tiến
12-12-2015

****


Vơi Đầy Tâm Sự

Thu đi rồi thu lại về
Lá thu rơi rụng tứ bề lao xao
Ngậm ngùi chiếc lá úa màu
Níu cành lưu luyến vướng sầu đêm sương.

Nhìn thân lá, càng xót thương
Phận mình bạt gió tha hương quê người
Não nùng từng tiếng lá rơi
Dặm trường lăn lóc mây trời phiêu linh.

Nẻo xa hun hút bóng hình
Năm chờ tháng đợi lỡ tình duyên trôi
Thẫn thờ từng bước theo đời
Thu đông tàn tạ rạng ngời có khi.

Thời gian chôn hết tuổi thì
Mơ hình bóng cũ ôm ghì với sương
Người đi còn nhớ cố hương ?
Nhớ làn tóc xõa sau vườn thuở qua !


Nguyễn Thành Tài
14-12-2015



Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

Chúa Ơi ... Làm Sao - Dọn Mình














Trong Mùa Lễ Trọng, Đỗ Hữu Tài đã từng dọn mình đón Chúa bằng những lời thơ. Và đây là bài thơ cuối cùng, Tài đã tìm đến Chúa. Bài thơ sáng tác chỉ vài hôm trước khi Tài vĩnh viễn ra đi.
Tài ơi, chị sẽ cùng Tài Dọn Mình đón Chúa, nhân Mùa Lễ Trọng sắp đến.


Bài Xướng:

Chúa ơi ... Làm sao ?!

Làm sao bỏ được gánh sầu
Đôi vai nhẹ nhõm đứng hầu bên Cha
Làm sao biết sống vị tha
Đôi chân thanh thản đi qua dòng đời
Làm sao tìm tới Chúa Trời
Khi còn tham vọng gọi mời bước lên
Làm sao lãnh nhận ơn trên
Khi còn mê đắm đặt tên đồng tiền

Làm sao thoát lụy ưu phiền
Như chim tung cánh khắp miền lãng du
Làm sao gần gũi Giê Su
Như rừng thay lá gió thu nhẹ nhàng
Làm sao khỏi thấy ngỡ ngàng
Mỗi khi cầu nguyện lần tràng hạt xin
Làm sao giữ vững đức tin
Mỗi khi sa ngã tâm linh chất chồng

Làm sao rước Chúa Hài Đồng
Mùa đông rét buốt nhưng lòng ấm êm
Làm sao vượt khỏi nhá nhem
Mùa xuân gió mát nắng đem hoa về
Làm sao cuộc sống tràn trề
Mùa hè phượng đỏ hẹn thề ước ao
Chúa ơi , con biết làm sao
Vác cây Thánh Giá không nao núng lòng

Đỗ Hữu Tài
17 - 9 - 2015

****

Bài Họa:

Dọn Mình

Lòng con mang nặng trái sầu
Xác thân hèn mọn ngỏ hầu cùng Cha
Đoái thương mong được thứ tha
Vực con tỉnh thức vượt qua bể đời
Lunh linh ánh nến sao trời
Thánh ca réo rắc đón mời trỗi lên
Cho dù Người ngự tầng trên
Giúp xa mũi ái lằn tên kim tiền

Tránh vòng đau khổ lụy phiền
Nhởn nhơ khắp chốn mọi miền phiêu du
Nương vòng tay đấng Giê Su
Chân trần theo bước thiên thu nhịp nhàng
Buổi đầu lúng túng ngỡ ngàng
Vụng về câu nguyện hạt tràng lần xin
Cậy trông giữ vững niềm tin
Ngôi trời soi sáng hiển linh chồng chồng

Dẫu mà tiết lạnh như đồng
Tình Cha thảm cỏ ấm lòng tựa êm
Đời con lấp lối lem nhem
Từ bờ vực thẳm Cha đem con về
Khi xưa mày nhún môi trề
Say sưa ngắm bóng trăng thề động ao
Giờ đây con biết liệu sao
Quỳ bên thập giá nôn nao dọn lòng

Kim Phượng




Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Hoài Niệm Giáng Sinh














Thêm một mùa đông đến nữa rồi
Gợi lòng nhớ lại ngày xa xôi
Nơi miền đất khách mùa băng giá
Ấm áp tình người sưởi ấm tôi...

Nhớ một Giáng Sinh đến cận thềm
Thiên hà lấp lánh ngàn sao đêm
Mênh mông tuyết phủ đồi thông lạnh
Gió chuốt cành sương trắng rũ mềm

Nghe tiếng chuông ngân từ giáo đường
Nhớ người nhớ cảnh nhớ quê hương
Đêm thâu cánh gió cô miên thổi
Đón Giáng Sinh buồn trời viễn phương

Nhớ quá Sài gòn đêm Giáng sinh
Đèn hoa giăng sáng tỏa lung linh
Người, xe xuôi ngược xôn xao phố
Chào đón mùa thương, đón thái bình

Giáo dân ngoan đạo lòng hân hoan
Ngoại đạo niềm vui cũng ngập tràn
Chen chút nẻo đường đêm đại lễ
Thánh ca vang vọng đến canh tàn…

Yên Dạ Thảo
19/12/2015



Sài Gòn Đang Đón Mùa Giáng Sinh

    

Thơ:  Nhược Thu
Thi Ngâm: Hoàng Đức Tâm