Vườn xanh rót tiếng xuân vui
Chìa vôi gọi sáng, cu mồi gáy trưa
Em không nghe gió đầu mùa?
Em chưa thấy đọt tre, dừa nắng lên?
Về đây ngủ với ruộng vườn
Thở cùng lá biếc – chung buồng phổi xanh
Em không nghe tiếng vạc sành
Dễ gì thấy rễ lục bình trong đăng
Ngồi trên xuồng nhỏ - câu giăng
Một mình - dội nước sông trăng loáng ngời
Nghe chim vịt hót tiếng rời
Đẩy đưa nhịp võng – rạc rời giọng ru
Nhụy vàng bông trắng mù u
Không về, đâu biết mưa thu, nắng hè
Chưa nằm chiếu lát, chõng tre
Có thương gió bấc vỗ về nước lên?
Ngày kia-những giọng ru êm...
Ai mà biết được: nổi-chìm-còn không?
Lai quần chưa nhúng nước sông
Sao em hứa đợi lấy chồng nhà quê?
Phong Tâm
11.10.1994
Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2014
Tơ Duyên
Gặp em từ những ngày xuân
Tình anh đã có nét buồn thoáng qua!
Đêm đêm dưới gốc cây đa
Vạch cây đề chữ rằng ta yêu rồi
Từ ngày nhện nhả tơ mồi
Đu đưa sầu mãi em ngồi đợi trăng!
Chuông nhà thờ đổ nhịp nhàng
Áo em đi lễ làm tăng diễm kiều!
Bao giờ được chúa cho yêu
Anh mang hoa tặng để dìu em đi!
Hai gia đình có hiểu chi?
Hai tim đồng nhịp dậy thì tin yêu!
Khù khờ hai đứa lưu tiu
Nhưng duyên cười nụ như yêu trong lòng!
Cây đa xóm Giữa, chùa trong
Theo Me đi lễ anh trông nhà thờ!
Tìm em khắp nẻo bâng quơ
Buồn riêng vạch gốc bài thơ trữ tình!
Phan Nam
Tình anh đã có nét buồn thoáng qua!
Đêm đêm dưới gốc cây đa
Vạch cây đề chữ rằng ta yêu rồi
Từ ngày nhện nhả tơ mồi
Đu đưa sầu mãi em ngồi đợi trăng!
Chuông nhà thờ đổ nhịp nhàng
Áo em đi lễ làm tăng diễm kiều!
Bao giờ được chúa cho yêu
Anh mang hoa tặng để dìu em đi!
Hai gia đình có hiểu chi?
Hai tim đồng nhịp dậy thì tin yêu!
Khù khờ hai đứa lưu tiu
Nhưng duyên cười nụ như yêu trong lòng!
Cây đa xóm Giữa, chùa trong
Theo Me đi lễ anh trông nhà thờ!
Tìm em khắp nẻo bâng quơ
Buồn riêng vạch gốc bài thơ trữ tình!
Phan Nam
Giao Thừa Khai Bút
Giao Thừa Khai Bút Đầu Năm
Cầu cho nhân lọai Hòa Bình An Khang
Ước mong đất nước giàu sang
Nhân dân lợi lạc miên mang cửu trường
Chúc cho bè bạn bốn phương
Trẻ già trai gái yêu thương một nhà
Nguyện cầu Cô Bác Ông Bà
Sống vui, sống khỏe luôn là mùa xuân.
Phú Thạnh
Giao thừa Khai bút 2014
Ngày Xuân
Khi ngọn bấc xa về
Cất tuổi già đón tết.
Mừng cháu một tuổi đi
Mừng ông một tuổi về
Mùa xuân đang chậm chuyển
Thơm như ly cà phê.
(Cháu đi như chú hề
Thấy niềm vui có thiệt)
Một ngày con cháu lớn
Là ngày xuân không thôi
Hồn nhiên cùng vạn đại
Sánh tuổi già tinh khôi.
Làm sao mà hết tết
Mùa xuân đi lại về
Đốt trầm xông hương cũ
Gió khói chừng mải mê.
Em có về, đóng cửa
Nhốt thời gian ít ngày
Bước cùng xuân dăm bữa
Men rượu hừng hây hây.
Bởi vô thường nên sống
Tâm tướng buông, dòng trôi
Cũng vì xuân kết lộng
Hoa nở hòai trong tôi.
Hồng Băng
Cất tuổi già đón tết.
Mừng cháu một tuổi đi
Mừng ông một tuổi về
Mùa xuân đang chậm chuyển
Thơm như ly cà phê.
(Cháu đi như chú hề
Thấy niềm vui có thiệt)
Một ngày con cháu lớn
Là ngày xuân không thôi
Hồn nhiên cùng vạn đại
Sánh tuổi già tinh khôi.
Làm sao mà hết tết
Mùa xuân đi lại về
Đốt trầm xông hương cũ
Gió khói chừng mải mê.
Em có về, đóng cửa
Nhốt thời gian ít ngày
Bước cùng xuân dăm bữa
Men rượu hừng hây hây.
Bởi vô thường nên sống
Tâm tướng buông, dòng trôi
Cũng vì xuân kết lộng
Hoa nở hòai trong tôi.
Hồng Băng
Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014
Xuân Tha Hương
(Mùng một Tết Giáp Ngọ)
Nhớ xưa mỗi độ xuân sang
Trẻ khoe áo mới rộn ràng mừng vui
Pháo bông vang rộ khắp trời
Nam thanh, nữ tú đẹp lời chúc nhau
Ba mươi chợ Tết xôn xao
Hồng nhung, bạch huệ ngạt ngào sắc hương
Chậu mai, lan, cúc, cát tường...
Người mua kẻ bán rộ đường phố hoa
Đầu xuân xông đất cửa nhà
Gia đình tề tựu bên bà cùng ông
Lì xì bao đỏ vàng bông
Trẻ con thức sớm mỏi mong đợi chờ
Khói hương nghi ngút bàn thờ
Cặp dưa hấu đỏ bà cho chưng bày
Ba treo liểng tết thẳng ngay
Thịt kho, bánh tét khéo tay mẹ mình!...
.....
Đón xuân viễn xứ buồn tênh
Bông mai lụa mỏng với tình hoài hương
Lưa thưa tuyết đổ bên đường
Mừng xuân Giáp Ngọ mà vườn thiếu hoa
Bình minh vắng tiếng chim ca
Cây xanh trụi lá, nắng là đà rơi
Giao mùa gió lộng đất trời
Xuân miền viễn xứ tim côi cút buồn!
Yên Dạ Thảo
31.01.2014
Chờ Thêm Xuân Nữa
Mùa xuân tới anh về quê em ở
Dưới ánh hồng rạng rỡ ngút ngàn xa
Anh và em cùng ngỏ với mẹ cha
Xin được kết duyên tơ lòng mỏi đợi
Xuân nồng thắm mây trời vương khắp lối
Đám cưới mình phơi phới mộng trinh nguyên
Người làng trên, xóm dưới những thân quen
Lời thương chúc tơ duyên bền hương lửa
Qua thăm ngoại, têm trầu, cau đúng lứa
Ngoại nhai đùa móm mém thắm màu son
Bóng xiêu xiêu đôi mắt cố xoe tròn
Thương yêu lắm, ngoại còn bao nỗi nhớ
Kìa, em bé rộn ràng bên cánh gió
Thả diều bay đây đó dưới trời thanh
Buổi cơm chiều khơi bếp khói loanh quanh
Hương nồng tỏa làng quê tình ấm áp
Rồi ta sẽ dìu nhau đi cùng khắp
Quê hương mình đầy ắp trái cây tươi
Đường đê xa vời vợi bóng mây trời
Dòng nước chảy về nuôi đồng ruộng lúa
Ôi!- Đẹp quá, mái tranh vàng tơ lụa
Đôi tâm hồn lạc giữa khúc tình say
Bao yêu thương nồng ấm mãi vơi đầy
Em là cả một trời xuân tươi thắm
Viễn Phương
Dưới ánh hồng rạng rỡ ngút ngàn xa
Anh và em cùng ngỏ với mẹ cha
Xin được kết duyên tơ lòng mỏi đợi
Xuân nồng thắm mây trời vương khắp lối
Đám cưới mình phơi phới mộng trinh nguyên
Người làng trên, xóm dưới những thân quen
Lời thương chúc tơ duyên bền hương lửa
Qua thăm ngoại, têm trầu, cau đúng lứa
Ngoại nhai đùa móm mém thắm màu son
Bóng xiêu xiêu đôi mắt cố xoe tròn
Thương yêu lắm, ngoại còn bao nỗi nhớ
Kìa, em bé rộn ràng bên cánh gió
Thả diều bay đây đó dưới trời thanh
Buổi cơm chiều khơi bếp khói loanh quanh
Hương nồng tỏa làng quê tình ấm áp
Rồi ta sẽ dìu nhau đi cùng khắp
Quê hương mình đầy ắp trái cây tươi
Đường đê xa vời vợi bóng mây trời
Dòng nước chảy về nuôi đồng ruộng lúa
Ôi!- Đẹp quá, mái tranh vàng tơ lụa
Đôi tâm hồn lạc giữa khúc tình say
Bao yêu thương nồng ấm mãi vơi đầy
Em là cả một trời xuân tươi thắm
Viễn Phương
Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014
Cuối Tháng Giêng
Cuối Tháng Giêng
Cuối tháng giêng em đợi
Con nắng vàng xa xôi
Gió lăn đi tìm mãi
Tiếng vọng ai lưng đồi
Cuối tháng giêng xa vời
Giọt nước mắt rưng rưng
Tình xưa không trở lại
Người cũ thành người dưng
Cuối tháng giêng lạnh lùng
Cây khô yên đứng lặng
Mây trầm không lên tiếng
Trời đổi màu âm u
Cuối tháng giêng tương tư
Xào xạc lá dỗi hờn
Hải âu đàn vỗ cánh
Biển không xanh, biển buồn
Nguyệt Hạ
31.01.2013
Cuối tháng giêng em đợi
Con nắng vàng xa xôi
Gió lăn đi tìm mãi
Tiếng vọng ai lưng đồi
Cuối tháng giêng xa vời
Giọt nước mắt rưng rưng
Tình xưa không trở lại
Người cũ thành người dưng
Cuối tháng giêng lạnh lùng
Cây khô yên đứng lặng
Mây trầm không lên tiếng
Trời đổi màu âm u
Cuối tháng giêng tương tư
Xào xạc lá dỗi hờn
Hải âu đàn vỗ cánh
Biển không xanh, biển buồn
Nguyệt Hạ
31.01.2013
Tự Thán
Cuối ngày ngắm ánh dương tà
Cuối năm nhặt cánh bạch hoa nhớ nhà
Hướng Đông đồng lúa xa xa
Phương Tây mút mắt giang hà thấy đâu?
Ngưu lang Chức nữ mưa Ngâu
Còn tôi viễn xứ đã lâu không về
Oải chân đường lạ lê thê
Cớ sao mình mãi bộn bề tháng năm?
Anh Tú
Ngày chót năm Quý Tỵ
30.01. 2014
Cuối năm nhặt cánh bạch hoa nhớ nhà
Hướng Đông đồng lúa xa xa
Phương Tây mút mắt giang hà thấy đâu?
Ngưu lang Chức nữ mưa Ngâu
Còn tôi viễn xứ đã lâu không về
Oải chân đường lạ lê thê
Cớ sao mình mãi bộn bề tháng năm?
Anh Tú
Ngày chót năm Quý Tỵ
30.01. 2014
Chờ Tết
(Ảnh Chợ Tết Giáp Ngọ từ Phạm Hồng Phước)
Ngày mai người đón tết ta Còn ta ngố ngáo đi xa lạc đường
Muốn về vui với phố phường
Nhưng vì còn bốn vách tường chắn ngang
Nằm nhìn bóng tối miên man
Một đêm trừ tịch mênh mang trong phòng
Mà mơ giấc ngủ bềnh bồng
Để tìm giáng ngọc xuân nồng thiết tha
Giật mình ngồi ngóng tết ta
Buồn như tầu bỏ sân ga mịt mùng
Cuối đông gió thổi lạnh lùng
Xuân ơi sao vẫn ngại ngùng nơi đâu
Có hay ta đợi từ lâu
Cho chân ngựa soải vó câu giữa trời
Để mong tìm lại một thời
Mừng xuân Giáp Ngọ cho đời nở hoa
Sáng nay ăn tết mình ta
Nhìn người hối hả đi ra bước vào
Muốn vui nên gật đầu chào
Mà lòng nghe những tế bào lạnh căm
Bạn ơi đi lễ đầu năm
Xin cho tôi được quẻ xăm an bình
Để khi đón tết một mình
Xuân xa vẫn thấy bóng hình nàng xuân
Đỗ Hữu Tài
Xuân Giáp Ngọ
29.01.2014
Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014
Xuân Lạnh
(Đóa Cát tường - Ảnh chụp từ Bửu Trân )
Chiều nhìn mây tím lang thang
Ngồi đây rưng rức miên man nhớ nhà
Mênh mông tuyết, góc trời xa
Đón xuân đất khách buồn sa vào lòng
Tết về bên ấy vui không?
Mai khoe áo lụa, huệ hồng khoe hương
Hay như dạ thảo mộng thường
Chiều buông xếp lá, đêm buồn ngủ ngoan!
Hoàng hôn ngọn bấc lùa sang
Ngang qua phố vắng đến tàn canh đêm
Bình minh thưa nắng bên thềm
Thoảng làn sương mỏng quyện mềm tóc mai.
Yên Dạ Thảo
28.01.2014
Xuân Già
Lại lần nữa đón xuân không tiếng pháo
Không thấy lân xông xáo múa ngoài đường
Tôi chỉ thấy bức tường nên ngổ ngáo
Mượn đêm đông đấu láo với miên trường
Tôi thao thức miên man cùng dĩ vãng
Nằm trong tim lãng đãng chẳng phai mờ
Nhìn bóng tối dật dờ đời di tản
Nhưng lòng tôi chưa nản chí bao giờ
Kể từ độ dấn thân làm lữ thứ
Mấy mươi năm xa xứ kiếp nặng nề
Nhìn hoa trắng ê chề moi quá khứ
Ngắm tuyết rơi mà cứ ngỡ xuân về
Tôi đã mất mùa xuân và tuổi trẻ
Chỉ còn đây quạnh quẽ những ngày dài
Tết lại đến canh bài như buồn tẻ
Nhắc nhở tôi vắng vẻ vẫn miệt mài
Em xứ Việt có thương người trai Việt
Một lần đi là biền biệt một đời
Tôi muốn nói đôi lời nhưng cay nghiệt
Mòn mỏi hơi sức kiệt ở góc trời
Tôi lần nữa đón xuân không tiếng pháo
Không thấy lân xông xáo múa trước nhà
Nhìn mây xám là đà nên lếu láo
Đón gió đông ngổ ngáo gọi xuân già
Đỗ Hữu Tài
Xuân Nhâm Thìn
01.21, 2012
Không thấy lân xông xáo múa ngoài đường
Tôi chỉ thấy bức tường nên ngổ ngáo
Mượn đêm đông đấu láo với miên trường
Tôi thao thức miên man cùng dĩ vãng
Nằm trong tim lãng đãng chẳng phai mờ
Nhìn bóng tối dật dờ đời di tản
Nhưng lòng tôi chưa nản chí bao giờ
Kể từ độ dấn thân làm lữ thứ
Mấy mươi năm xa xứ kiếp nặng nề
Nhìn hoa trắng ê chề moi quá khứ
Ngắm tuyết rơi mà cứ ngỡ xuân về
Tôi đã mất mùa xuân và tuổi trẻ
Chỉ còn đây quạnh quẽ những ngày dài
Tết lại đến canh bài như buồn tẻ
Nhắc nhở tôi vắng vẻ vẫn miệt mài
Em xứ Việt có thương người trai Việt
Một lần đi là biền biệt một đời
Tôi muốn nói đôi lời nhưng cay nghiệt
Mòn mỏi hơi sức kiệt ở góc trời
Tôi lần nữa đón xuân không tiếng pháo
Không thấy lân xông xáo múa trước nhà
Nhìn mây xám là đà nên lếu láo
Đón gió đông ngổ ngáo gọi xuân già
Đỗ Hữu Tài
Xuân Nhâm Thìn
01.21, 2012
Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014
Tờ Lịch Cuối
Ta khăn gói để lui vào quá khứ
Tháng ngày qua bao chuyện khóc cười
Ta nhẫm tính trăng đi, rồi trăng đến,
Mười hai lần nước ròng lớn, ngược xuôi .
Tấm bìa cứng gánh đôi lời chúc tụng
Tiển từng ngày từng ngày một ra đi
Con nhền nhện ai xui sau lưng ngủ
Một gia đình rồi mai phải phân ly
Ta ở lại với tấm bìa cong vẹo
Chỉ mong về một góc tối bình yên
Với chồng báo ố vàng và dầy bụi
Chép bao điều sướng khổ, chung riêng .
Nếu ai lấy chèn nóc nhà bị dột
Hay chắn vừng khung vách trống đêm qua
Ta sống tiếp cùng cảnh đời cơ cực
Cho đến ngày rã mục tấm thân già
Những bạn mới xiêm y sang trọng lắm
Thôi ! Ta đi cho hết cuộc hành trình
Đời vẫn đẹp như ta từng sống đẹp
Nằm sau cùng chào từng bạn đi xa .
Như Không
31.12.2013
Tháng ngày qua bao chuyện khóc cười
Ta nhẫm tính trăng đi, rồi trăng đến,
Mười hai lần nước ròng lớn, ngược xuôi .
Tấm bìa cứng gánh đôi lời chúc tụng
Tiển từng ngày từng ngày một ra đi
Con nhền nhện ai xui sau lưng ngủ
Một gia đình rồi mai phải phân ly
Ta ở lại với tấm bìa cong vẹo
Chỉ mong về một góc tối bình yên
Với chồng báo ố vàng và dầy bụi
Chép bao điều sướng khổ, chung riêng .
Nếu ai lấy chèn nóc nhà bị dột
Hay chắn vừng khung vách trống đêm qua
Ta sống tiếp cùng cảnh đời cơ cực
Cho đến ngày rã mục tấm thân già
Những bạn mới xiêm y sang trọng lắm
Thôi ! Ta đi cho hết cuộc hành trình
Đời vẫn đẹp như ta từng sống đẹp
Nằm sau cùng chào từng bạn đi xa .
Như Không
31.12.2013
Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014
Bến Xuân Xưa
Vi diệu đêm trừ tịch
Gió rung lạnh hoa quỳnh
Em bay từ tinh khiết
Về nở mùa xuân xinh
Chúm chím hoa hé nụ
Em lạc vào thuyền hương
Đêm không còn trốn mặt
Dù đẫm trời pha sương
Em lạc vào thuyền hương
Ta một mình quạnh quẽ
( Sóng chập chùng biết rõ
Gió ngàn phương bộn bề
Chiều thời gian hư ảo
Phủ khối tình tỉnh mê)
Thỏang hương thơm gạo mới
Rặt một mùi nguyên sơ
Nhanh lên em! Bến đợi
Chèo xuân về chốn xưa
Hốt nhiên và…lặng lẻ.
Hồng Băng
Gió rung lạnh hoa quỳnh
Em bay từ tinh khiết
Về nở mùa xuân xinh
Chúm chím hoa hé nụ
Em lạc vào thuyền hương
Đêm không còn trốn mặt
Dù đẫm trời pha sương
Em lạc vào thuyền hương
Ta một mình quạnh quẽ
( Sóng chập chùng biết rõ
Gió ngàn phương bộn bề
Chiều thời gian hư ảo
Phủ khối tình tỉnh mê)
Thỏang hương thơm gạo mới
Rặt một mùi nguyên sơ
Nhanh lên em! Bến đợi
Chèo xuân về chốn xưa
Hốt nhiên và…lặng lẻ.
Hồng Băng
Quê Hương Tôi
Cánh đồng xanh xanh bao la,
Có con suối nhỏ chảy qua xóm làng
Nước nguồn từ độ khai quang
Nuôi từng cây lúa nếp vàng làng tôi
Nông dân vát rựa lên đồi
Đồng không mông quạnh vãng hồi chiến tranh
Gió mưa từng trận qua nhanh!
Làng tôi dân sống không đành xa quê!
Tre làng bao bọc đường quê
Ao đầm sen mọc,cá về mưa to
Bàu cá lóc, chạch, trê, rô...
Muối kho mặc sức nhiều khô cả vò
Ai vô Bình Định thì vô
Ai qua xứ " nẫu" lắm trò chung vui...*
Giờ đây xa xứ bùi ngùi
Quanh năm nhớ mãi đứng ngồi chẳng an!
Tuổi già giọt lệ chứa chan
Bạn thân xa vắng khuất ngàn núi xanh!
Phan Nam
* Tết về Trường Úc Bài Chòi
Ăn nem chợ Huyện, rượu mồi Bàu Đá
Ghé Phú Phong ăn chim mía
Gò Găng mua nón, nón lá Phú Tài
Nước Lại Giang mùa mưa đầy
Tam Quan nước dừa mua khoai em bán
Hỏi đường mòn trọc thăm đồi
Em cười khúc khích mấy câu cho vừa:
" Công đâu công uổng công thừa,
" Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
" Công đâu công uổng công hoang
" Công đâu gánh nước Tam Quan tưới dừa !" Ca dao.
* Phải công nhận mấy nàng nói chuyện dễ thương!
Có con suối nhỏ chảy qua xóm làng
Nước nguồn từ độ khai quang
Nuôi từng cây lúa nếp vàng làng tôi
Nông dân vát rựa lên đồi
Đồng không mông quạnh vãng hồi chiến tranh
Gió mưa từng trận qua nhanh!
Làng tôi dân sống không đành xa quê!
Tre làng bao bọc đường quê
Ao đầm sen mọc,cá về mưa to
Bàu cá lóc, chạch, trê, rô...
Muối kho mặc sức nhiều khô cả vò
Ai vô Bình Định thì vô
Ai qua xứ " nẫu" lắm trò chung vui...*
Giờ đây xa xứ bùi ngùi
Quanh năm nhớ mãi đứng ngồi chẳng an!
Tuổi già giọt lệ chứa chan
Bạn thân xa vắng khuất ngàn núi xanh!
Phan Nam
* Tết về Trường Úc Bài Chòi
Ăn nem chợ Huyện, rượu mồi Bàu Đá
Ghé Phú Phong ăn chim mía
Gò Găng mua nón, nón lá Phú Tài
Nước Lại Giang mùa mưa đầy
Tam Quan nước dừa mua khoai em bán
Hỏi đường mòn trọc thăm đồi
Em cười khúc khích mấy câu cho vừa:
" Công đâu công uổng công thừa,
" Công đâu gánh nước tưới dừa Tam Quan
" Công đâu công uổng công hoang
" Công đâu gánh nước Tam Quan tưới dừa !" Ca dao.
* Phải công nhận mấy nàng nói chuyện dễ thương!
Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014
Nỗi Buồn Xuân
Đó đây rộn rã nụ cười của ai
Hôm nay thấy khói chiều bay
Gợi tôi một nỗi chua cay thuở nào.
Vôi trầu nhai với miếng cau
Đôi môi đỏ thắm đẹp màu phải không?
Thấy em cười nụ bên chồng
Thuyền tình lướt sóng đẹp dòng sông xanh?
Cô đơn ngồi lặng thâu canh
Thương tình yêu chết màu xanh phai tàn
Tết về én báo Xuân sang
Mộng du anh chợt ngỡ ngàng gọi tên
Bao năm tình ấy tưởng quên
Vẫn trong tiềm thức ưu phiền nhớ ai
Một đời tôi khổ từng ngày
Muốn thét cho nhẹ lòng này! Cố im!
Anh Tú
16.01.2013
Anh Hứa Với Em...
Anh hứa với em:Tết anh về
Sao không tin tức thấy buồn ghê
Hay là anh bận “vui”bên đó
Quên mất cô em ở chốn quê!
Em nhớ ngày xưa Xuân có anh
Đóa hồng tươi thắm Tết an lành
Bên anh e ấp em khẻ nói:
Không muốn bao giờ xa cách anh
Rồi mấy mùa xuân lặng lẽ trôi
Nghìn trùng xa cách vẫn bồi hồi
Đếm từng chiếc lá mùa đông chết
Là lúc Xuân về Tết đến nơi
Lại một mùa xuân em với em
Ngàn hoa đua nở sát bên thềm
Đóa hồng nay đã thành hoa đá
Ghi khắc lời xưa anh hứa em…
Phú Thạnh
26/01/14
Những ngày cuối năm
Sao không tin tức thấy buồn ghê
Hay là anh bận “vui”bên đó
Quên mất cô em ở chốn quê!
Em nhớ ngày xưa Xuân có anh
Đóa hồng tươi thắm Tết an lành
Bên anh e ấp em khẻ nói:
Không muốn bao giờ xa cách anh
Rồi mấy mùa xuân lặng lẽ trôi
Nghìn trùng xa cách vẫn bồi hồi
Đếm từng chiếc lá mùa đông chết
Là lúc Xuân về Tết đến nơi
Lại một mùa xuân em với em
Ngàn hoa đua nở sát bên thềm
Đóa hồng nay đã thành hoa đá
Ghi khắc lời xưa anh hứa em…
Phú Thạnh
26/01/14
Những ngày cuối năm
Chiều Mơ Xuân Cũ
Xuân về một nửa
Một nửa về đâu ?
Em ngồi tựa cửa
Có biết xuân sầu ?
Xuân về khe khẽ
Em gọi thầm tên
Tên người lặng lẽ
Nắng nhạt bên thềm .
Chẳng cầu xuân đến
Xuân vẫn tìm sang
Xin đừng khêu nến
Đốt kỷ niêm tàn .
Xuân này xa xứ
Xa rất là xa
Chiều mơ xuân cũ
Nghèn nghẹn quê nhà ..
Nhược Thu
Một nửa về đâu ?
Em ngồi tựa cửa
Có biết xuân sầu ?
Xuân về khe khẽ
Em gọi thầm tên
Tên người lặng lẽ
Nắng nhạt bên thềm .
Chẳng cầu xuân đến
Xuân vẫn tìm sang
Xin đừng khêu nến
Đốt kỷ niêm tàn .
Xuân này xa xứ
Xa rất là xa
Chiều mơ xuân cũ
Nghèn nghẹn quê nhà ..
Nhược Thu
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)