Mùa xuân tới anh về quê em ở
Dưới ánh hồng rạng rỡ ngút ngàn xa
Anh và em cùng ngỏ với mẹ cha
Xin được kết duyên tơ lòng mỏi đợi
Xuân nồng thắm mây trời vương khắp lối
Đám cưới mình phơi phới mộng trinh nguyên
Người làng trên, xóm dưới những thân quen
Lời thương chúc tơ duyên bền hương lửa
Qua thăm ngoại, têm trầu, cau đúng lứa
Ngoại nhai đùa móm mém thắm màu son
Bóng xiêu xiêu đôi mắt cố xoe tròn
Thương yêu lắm, ngoại còn bao nỗi nhớ
Kìa, em bé rộn ràng bên cánh gió
Thả diều bay đây đó dưới trời thanh
Buổi cơm chiều khơi bếp khói loanh quanh
Hương nồng tỏa làng quê tình ấm áp
Rồi ta sẽ dìu nhau đi cùng khắp
Quê hương mình đầy ắp trái cây tươi
Đường đê xa vời vợi bóng mây trời
Dòng nước chảy về nuôi đồng ruộng lúa
Ôi!- Đẹp quá, mái tranh vàng tơ lụa
Đôi tâm hồn lạc giữa khúc tình say
Bao yêu thương nồng ấm mãi vơi đầy
Em là cả một trời xuân tươi thắm
Viễn Phương