Khi ngọn bấc xa về
Cất tuổi già đón tết.
Mừng cháu một tuổi đi
Mừng ông một tuổi về
Mùa xuân đang chậm chuyển
Thơm như ly cà phê.
(Cháu đi như chú hề
Thấy niềm vui có thiệt)
Một ngày con cháu lớn
Là ngày xuân không thôi
Hồn nhiên cùng vạn đại
Sánh tuổi già tinh khôi.
Làm sao mà hết tết
Mùa xuân đi lại về
Đốt trầm xông hương cũ
Gió khói chừng mải mê.
Em có về, đóng cửa
Nhốt thời gian ít ngày
Bước cùng xuân dăm bữa
Men rượu hừng hây hây.
Bởi vô thường nên sống
Tâm tướng buông, dòng trôi
Cũng vì xuân kết lộng
Hoa nở hòai trong tôi.
Hồng Băng