Thứ Bảy, 1 tháng 2, 2014

Tơ Duyên

Gặp em từ những ngày xuân
Tình anh đã có nét buồn thoáng qua!
Đêm đêm dưới gốc cây đa
Vạch cây đề chữ rằng ta yêu rồi

Từ ngày nhện nhả tơ mồi
Đu đưa sầu mãi em ngồi đợi trăng!
Chuông nhà thờ đổ nhịp nhàng
Áo em đi lễ làm tăng diễm kiều!

Bao giờ được chúa cho yêu
Anh mang hoa tặng để dìu em đi!
Hai gia đình có hiểu chi?
Hai tim đồng nhịp dậy thì tin yêu!

Khù khờ hai đứa lưu tiu
Nhưng duyên cười nụ như yêu trong lòng!
Cây đa xóm Giữa, chùa trong
Theo Me đi lễ anh trông nhà thờ!

Tìm em khắp nẻo bâng quơ
Buồn riêng vạch gốc bài thơ trữ tình!

Phan Nam