Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014
Đêm Trung Nguyên
Nước tro dừa lắng trong
Gội tóc, hong nắng chiều
Má cho Ba một thuở
Hương dầu dừa, hương cau.
Ngọn đèn đêm leo lét
Một đàn con vỡ vạc
Bà kể Lục Vân Tiên
Ông nghe đầu võng hát
Lụa mo cau vấn thuốc
Tàn khói lạc hương đồng...
Bây giờ sóng trên sông
Mưa trăng vàng nhấp nháy
Đêm Trung nguyên lặng thầm
Trôi theo dòng trôi mãi...
Mênh mông!...Mênh mông!...
Phong Tâm
(Mùa Vu Lan - 2014)
Biển Trời Mênh Mông
(Từ Thu Phai Lá của Yên Dạ Thảo)
Mỗi lần trăng giữa thu rơi
Thềm sương mòn vẹt thêm đôi dấu đời
Thiếu ba, vắng mẹ nói cười
Giờ con mới hiểu biển trời mênh mông
Phong Tâm
09.08.2014
Mỗi lần trăng giữa thu rơi
Thềm sương mòn vẹt thêm đôi dấu đời
Thiếu ba, vắng mẹ nói cười
Giờ con mới hiểu biển trời mênh mông
Phong Tâm
09.08.2014
Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014
Hiên Đời Vắng Mẹ
Từ khi vắng bóng mẹ hiền
Đời con cay đắng muộn phiền đầy vơi
Mẹ ơi, trẻ nhớ thương người
Vòng tay ấm áp, nụ cười trên môi
Từ nhà vắng bóng mẹ rồi!
Bếp tro nguội lạnh, niêu nồi buồn treo
Võng trưa một góc chèo queo
Hoài trông bạn cũ cùng theo năm dài
Ô trầu một góc buồn cay
Bình vôi cũng luyến bàn tay thường dùng
Nhà sau bộ ngựa gỗ mun
Dài lâu mòn mỏi nhớ nhung dấu người
Hiên đời mưa gió mù khơi
Đất trời nghiêng ngả buồn rơi bóng chiều
Hiên nhà vắng mẹ quạnh hiu
Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều đêm nay!
Yên Dạ Thảo
Mùa Vu Lan 2014
Rằm Tháng Bảy
Nhớ xưa Rằm Tháng Bảy
Kiền Liên cứu Mẹ già
Thoát cực hình ngạ quỹ
Chốn địa phủ âm ty
Hôm nay Rằm Tháng Bảy
Con nhớ thương Mẹ già
Vu Lan Mùa Báo Hiếu
Cầu xin Mẹ tiêu diêu
Ngày sau Rằm Tháng Bảy
Con kính yêu Mẹ già
Suốt đời vì con trẻ
Đóa hồng dâng Mẹ yêu
Hằng năm Rằm Tháng Bảy
Mẹ Cha dẫu sanh tiền
Hay dù người quá cố
Ta mãi biết kính yêu…
Phú Thạnh
Mùa Vu Lan 2014
Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014
Tìm Đâu
Bao lần tôi cố đi tìm
Một hình bóng cũ đã chìm trong sương
Sương thu lạnh thoáng mùi hương
Thơm mùi hạt gạo Nàng Hương quê nhà
Người mờ khuất, dỉ vãng xa
Bóng hình ấy.... vẫn mặn mà ngàn năm
Mẹ! Nơi chốn xa xăm
Biết con nhớ mẹ tím bầm ruột gan?
Nguyễn Hồng Ẩn
Mùa Thu 2013
Thứ Ba, 5 tháng 8, 2014
Vu Lan
Dùi dộng gióng u minh
Phong Đô hoa trắng nở
Xòe ra ngàn cánh mở
Ngân vang trời siêu sinh
Hồng Băng
Thánh Thất TràVinh, VL.2013
Mẹ
Trầu xanh dẫu một xa xôi quá
Cau đứng nghiêng buồng nhớ dáng leo
Bình mẻ chìa xiên vôi hóa đá
Ngoài hiên vắng mẹ miếng trầu têm.
TrươngMẫn
Ô Trầu Xưa
Từ mẹ đi ngôi nhà lạnh vắng
Ô trầu cau lâu lắm không dùng
Bình vôi hồng vấn vương người cũ
Ống ngoáy trầu góc lạnh nhớ nhung!
Yên Dạ Thảo
Mẹ, Bếp Lửa Hồng
Sáng nao ngày nắng đẹp,
Mẹ thắp đốt lửa hồng,
Bập bùng khung cửa hẹp,
Vỏ dừa reo hanh thông.
Sáng nao sương còn vương,
Dáng mẹ ôi thân thương
Than dừa reo tí tách,
Khói ươm nồng hơi sương !
Ấm lòng nhờ “cơm hấp”
Mẹ hôm sớm lo toan
Đến trường con hấp tấp,
Vì em nhỏ hiền ngoan !!
********
Sáng nay con thức dậy,
Thèm ” cơm hấp ” thuở nào,
Bâng khuâng mùa tháng bảy
Buồn sao hoa trắng ơi !
Hoành Châu
(Mùa Vu Lan 2001)
Nhớ Má
Vu lan mùa báo hiếu
Nay má đã tiêu diêu
Không còn má yêu chìu
Giờ con sống hắt hiu….!
Giờ con sống hắt hiu
Hoa Đăng
Vu Lan Nhớ Mẹ
Mỗi mùa Vu Lan nhớ Mẹ yêu
Sợi thương , sợi nhớ mịt trời chiều
Giọt đắng mặn môi thèm ôm Mẹ
Nhủ lòng hạnh phúc biết bao nhiêu
Phan Lương
Vu Lan
Vu Lan ̣đã về mẹ ở đâu?
Con mãi buông trôi những giọt sầu
Thương nhớ mẹ hiền qua năm tháng
Đêm ngày trăng trở đếm mưa ngâu.
Hoài Thương
01.08.2014
Tháng Bảy
Đã mấy mươi năm rồi hở má?
Ngày âm u, nước ngập tràn đồng,
Mưa tí tách rơi trên mái lá,
Nằm lặng im, mắt mẹ lưng tròng.
Ngập trời xót đớn đau khôn xiết
Bất lực nhìn hơi thở mỏi mòn
Giết chết từng giây đời của mẹ
Khổ sầu nào chụp phủ lên con?
Nước nổi! Xác thân chìm đất lạnh
Mẹ tôi đi tháng Bảy Vu Lan
Ngùn ngụt mây đen giông bảo tố
Một ngày sầu khổ đến mênh mang!
Từ độ trời “cho” tôi tháng Bảy
Đêm rằm sao vẫn tối âm u
Mẹ đi con mất tình cao cả
Còn nỗi buồn vật vã muôn thu!
Nguyễn Hồng Ẩn
August 16, 2013
(9 tháng 7, Quý Tỵ)
Ngày âm u, nước ngập tràn đồng,
Mưa tí tách rơi trên mái lá,
Nằm lặng im, mắt mẹ lưng tròng.
Ngập trời xót đớn đau khôn xiết
Bất lực nhìn hơi thở mỏi mòn
Giết chết từng giây đời của mẹ
Khổ sầu nào chụp phủ lên con?
Nước nổi! Xác thân chìm đất lạnh
Mẹ tôi đi tháng Bảy Vu Lan
Ngùn ngụt mây đen giông bảo tố
Một ngày sầu khổ đến mênh mang!
Từ độ trời “cho” tôi tháng Bảy
Đêm rằm sao vẫn tối âm u
Mẹ đi con mất tình cao cả
Còn nỗi buồn vật vã muôn thu!
Nguyễn Hồng Ẩn
August 16, 2013
(9 tháng 7, Quý Tỵ)
Lời Ru Của Mẹ
Chiều buồn nghe gió đong đưa
Dư âm ngày tháng xa xưa vọng về
Võng kêu kẽo kẹt sau hè
Giữa cơn nắng hạ như ve gọi sầu
Mẹ còn hay bước xa đâu
Lời ru của mẹ khắc sâu lòng người
Vang vang từng lớp mây trời
Ấu ơ hai tiếng ấm đời ấu thơ
Con ơi con hãy vào mơ
Giấc mơ tuyệt đẹp bên bờ tương lai
Mòn trông mỏi đợi tháng ngày
Con ngoan chóng lớn mai đây nên người
Dù cho vật đổi sao dời
Làm thân con gái giữ lời thủy chung
Nước non mưa gió bão bùng
Là trai trọn giữ hiếu trung vuông tròn
Mẹ còn một nắng hai sương
Trần gian rong ruổi bước đường truân chuyên
Thương con tình mãi vô biên
Như dòng sửa ngọt triền miên dạt dào
Thời gian vội vã qua mau
Mẹ tôi nay đã đi vào thiên thu
Nhìn trong sương khói mây mù
Bóng hình của mẹ vẫn như hôm nào
Lời thương câu hát ngọt ngào
Âm vang đồng vọng bay cao ngút ngàn
Rồi trong những giấc mơ màng
Hoài nghe tiếng mẹ dịu dàng ru con
Viễn Phương
Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014
Nồi Canh Rau Choại
Kính dâng Mẹ và Ba
Thương mẹ theo về trong cõi nhớ
Đưa con đi suốt quãng đời buồn
Những đêm không ngủ trăng vời vợi
Nghe buốt lòng từ những giọt sương
Chiều qua con nấu canh rau choại
Với mớ tép riêu, cá bống dừa
Màu tím nồi canh thân thiết lắm
Tím màu mực tím tuổi thơ xưa
Khói ngọt ngào quanh ngọn lửa thơm
Nghe từng nỗi nhớ trộn trong cơm
Nhớ lời mẹ nói – canh rau choại
Cơm trắng chan màu tím nhớ nhung
Yêu chồng, mẹ trắng lưng lòng mắt
Hôm sớm vì con nỗi nhọc nhằn
Nắng chợ, mưa đồng thay phấn sáp
Kết se tình mẹ đẹp thôn trang
Ba đi, mẹ sống âm thầm quá
Ấp ủ đàn con, ấp ủ lòng
Lá đổ bao mùa sầu lặng lẽ
Mắt người thiếu phụ mãi trông chồng
Đêm đêm thức trắng đợi đêm tàn
Tháo cuộn tơ lòng chỉ rối hoang
Khâu vá chưa liền thân tấm áo
Chợ chiều, chợ sớm mẹ còn mang
Bạc tiền dành dụm con ăn học
Mẹ có buồn đâu cảnh túng nghèo
Vì nhớ, vì thương, thành bổn phận...
Tóc thời gian nhuộm, mắt chìm sâu
Ba còn nuôi mộng... phong trần mãi
Con biết người đâu nỡ phụ phàng
Yêu mẹ, nhưng “tình người nghệ sĩ ”
Gởi theo sông núi gió mây ngàn...!
Mẹ sống âm thầm bám đất quê
Hái từng cọng choại lá non se
Nồi canh tím mãi màu thương nhớ
Chốn cũ người chưa hẹn buổi về
Mây tím chiều nay lại tím nhiều
Bằng lăng rụng tím đất xanh riêu
Nồi canh rau choại long lanh tím
Cả khói hoàng hôn cũng tím theo ...
Phong Tâm
Tháng Tư -1973
Thương mẹ theo về trong cõi nhớ
Đưa con đi suốt quãng đời buồn
Những đêm không ngủ trăng vời vợi
Nghe buốt lòng từ những giọt sương
Chiều qua con nấu canh rau choại
Với mớ tép riêu, cá bống dừa
Màu tím nồi canh thân thiết lắm
Tím màu mực tím tuổi thơ xưa
Khói ngọt ngào quanh ngọn lửa thơm
Nghe từng nỗi nhớ trộn trong cơm
Nhớ lời mẹ nói – canh rau choại
Cơm trắng chan màu tím nhớ nhung
Yêu chồng, mẹ trắng lưng lòng mắt
Hôm sớm vì con nỗi nhọc nhằn
Nắng chợ, mưa đồng thay phấn sáp
Kết se tình mẹ đẹp thôn trang
Ba đi, mẹ sống âm thầm quá
Ấp ủ đàn con, ấp ủ lòng
Lá đổ bao mùa sầu lặng lẽ
Mắt người thiếu phụ mãi trông chồng
Đêm đêm thức trắng đợi đêm tàn
Tháo cuộn tơ lòng chỉ rối hoang
Khâu vá chưa liền thân tấm áo
Chợ chiều, chợ sớm mẹ còn mang
Bạc tiền dành dụm con ăn học
Mẹ có buồn đâu cảnh túng nghèo
Vì nhớ, vì thương, thành bổn phận...
Tóc thời gian nhuộm, mắt chìm sâu
Ba còn nuôi mộng... phong trần mãi
Con biết người đâu nỡ phụ phàng
Yêu mẹ, nhưng “tình người nghệ sĩ ”
Gởi theo sông núi gió mây ngàn...!
Mẹ sống âm thầm bám đất quê
Hái từng cọng choại lá non se
Nồi canh tím mãi màu thương nhớ
Chốn cũ người chưa hẹn buổi về
Mây tím chiều nay lại tím nhiều
Bằng lăng rụng tím đất xanh riêu
Nồi canh rau choại long lanh tím
Cả khói hoàng hôn cũng tím theo ...
Phong Tâm
Tháng Tư -1973
Xin Câu Trả Lời
Đố em trong lúc gió sương
Anh thường nghĩ ngợi nhớ thương điều gì
Đố em ai đã kiêu kỳ
Cho anh ngơ ngẩn đứng lì đợi trông
Đố em ai cứ nói " không "
Cho anh lẽo đẽo chờ mong tiếng " ừ "
Đố em ai vẫn chần chừ
Cho anh xuôi ngược lừ đừ đi theo
Đố em đường xá cong queo
Mà sao anh vẫn cố đeo đuổi hoài
Đố em nhìn dáng trang đài
Mấy ai gan dạ thở dài bỏ đi
Đố em trồng được cây si
Có ai hát khúc biệt ly vẫy chào
Đố em nghe giọng ngọt ngào
Hồn ai không lạc đường vào ngô nghe
Đố em tình thắm cơn mê
Ai không mộng mị ủ ê mong chờ
Đố em ai dám hững hờ
Khi tình hò hẹn đến giờ gặp nhau
Đố em duyên nợ trầu cau
Ai không mong muốn mau mau tới ngày
Đố em nghiã đẹp tình đầy
Ai không hạnh phúc xum vầy yêu đương
Đố em trên bến sông Tương
Thuyền nào không vượt trùng dương quay về
Đố em hạnh phúc tràn trề
Tình nào không ngọt cận kề ấm êm
Đố em những lúc về đêm
Ai cùng em sẽ ngồi xem sao trời
Đố em đi hết cuộc đời
Ai nhìn âu yếm nói lời yêu em ...
Đỗ Hữu Tài
26.07.2014
Anh thường nghĩ ngợi nhớ thương điều gì
Đố em ai đã kiêu kỳ
Cho anh ngơ ngẩn đứng lì đợi trông
Đố em ai cứ nói " không "
Cho anh lẽo đẽo chờ mong tiếng " ừ "
Đố em ai vẫn chần chừ
Cho anh xuôi ngược lừ đừ đi theo
Đố em đường xá cong queo
Mà sao anh vẫn cố đeo đuổi hoài
Đố em nhìn dáng trang đài
Mấy ai gan dạ thở dài bỏ đi
Đố em trồng được cây si
Có ai hát khúc biệt ly vẫy chào
Đố em nghe giọng ngọt ngào
Hồn ai không lạc đường vào ngô nghe
Đố em tình thắm cơn mê
Ai không mộng mị ủ ê mong chờ
Đố em ai dám hững hờ
Khi tình hò hẹn đến giờ gặp nhau
Đố em duyên nợ trầu cau
Ai không mong muốn mau mau tới ngày
Đố em nghiã đẹp tình đầy
Ai không hạnh phúc xum vầy yêu đương
Đố em trên bến sông Tương
Thuyền nào không vượt trùng dương quay về
Đố em hạnh phúc tràn trề
Tình nào không ngọt cận kề ấm êm
Đố em những lúc về đêm
Ai cùng em sẽ ngồi xem sao trời
Đố em đi hết cuộc đời
Ai nhìn âu yếm nói lời yêu em ...
Đỗ Hữu Tài
26.07.2014
Thưa Rằng ...
(Từ "Xin Câu Trả Lời" của Đỗ Hữu Tài)
Thưa rằng những lúc gió sương
Nhìn trăng anh nhớ người thương chứ gì?
Rằng xưa em chẳng kiêu kỳ
Tại ai thích ngắm cây si bên đường
Rằng thưa “không” nói mà “thương”
Thương mà không nói lòng vương vấn hoài!
Tiếng “Ừ” ngại nói cùng ai
Thôi thì cứ để thêm ngày đợi mong!
Được lòng thì phải nhọc công
Được tình ắt phải đi vòng quanh quanh
Thở dài nở lớn gan anh
Để mời em bước theo anh chung đường
Cây si trồng trước cổng trường
Biệt ly sầu khúc em thường lắng nghe
Gió ru êm ả chiều hè
Tiếng thơ em ngọt... tiếng ve lạc rồi!
Thắm tình ươm mộng đầy vơi
Thề non hẹn biển trao lời cùng nhau
Hỏi rằng duyên nợ cau trầu
Tu bao nhiêu kiếp tình trao nghĩa đầy?
Duyên thơ mộng mị gió mây
“Sum vầy” hai chữ kiếp nầy có không?
Thuyền xưa ngược gió xuôi dòng
Sông tương bến đổ qua đông hẹn về
Biết rằng ngày tháng cận kề
Mà nghe xa vắng bộn bề nhớ nhung
Người mơ hai chữ “tương phùng”
Em mơ hai chữ “thủy chung” thuyền tình!
Yên Dạ Thảo
03.08.2014
Thưa rằng những lúc gió sương
Nhìn trăng anh nhớ người thương chứ gì?
Rằng xưa em chẳng kiêu kỳ
Tại ai thích ngắm cây si bên đường
Rằng thưa “không” nói mà “thương”
Thương mà không nói lòng vương vấn hoài!
Tiếng “Ừ” ngại nói cùng ai
Thôi thì cứ để thêm ngày đợi mong!
Được lòng thì phải nhọc công
Được tình ắt phải đi vòng quanh quanh
Thở dài nở lớn gan anh
Để mời em bước theo anh chung đường
Cây si trồng trước cổng trường
Biệt ly sầu khúc em thường lắng nghe
Gió ru êm ả chiều hè
Tiếng thơ em ngọt... tiếng ve lạc rồi!
Thắm tình ươm mộng đầy vơi
Thề non hẹn biển trao lời cùng nhau
Hỏi rằng duyên nợ cau trầu
Tu bao nhiêu kiếp tình trao nghĩa đầy?
Duyên thơ mộng mị gió mây
“Sum vầy” hai chữ kiếp nầy có không?
Thuyền xưa ngược gió xuôi dòng
Sông tương bến đổ qua đông hẹn về
Biết rằng ngày tháng cận kề
Mà nghe xa vắng bộn bề nhớ nhung
Người mơ hai chữ “tương phùng”
Em mơ hai chữ “thủy chung” thuyền tình!
Yên Dạ Thảo
03.08.2014
Chủ Nhật, 3 tháng 8, 2014
Ừ Cứ Đi
Tình bỏ tình đi – Ừ cứ đi
Đêm qua say khước lỡ xuân thì
Gió chuốc cành hoa mai thả cánh
Nắng xuân lạnh buốt vết chim di.
Trương Mẩn
Quanh Quẩn Tình Thôi!
Đâu phải đi là không ở lại
Chắc gì ở lại chẳng ra đi
Tình đang vẫn có mầm ly biệt.
Duyên lỡ đừng mong nói biệt ly
Phong Tâm
Chắc gì ở lại chẳng ra đi
Tình đang vẫn có mầm ly biệt.
Duyên lỡ đừng mong nói biệt ly
Phong Tâm
Cô Sầu
Một bóng cô sầu nơi bến vắng
Ngậm ngùi duyên tận nuối tình đi
Trách trời hay trách người cô phụ
Để lỡ xuân thì tim lụy si!
Yên Dạ Thảo
27.07.2014
Ngậm ngùi duyên tận nuối tình đi
Trách trời hay trách người cô phụ
Để lỡ xuân thì tim lụy si!
Yên Dạ Thảo
27.07.2014
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)