Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Mây Trắng Bay

Phong thu vũ hạ vời vời
“Bạch vân phi” lượn cuối trời… hạc bay!
Huyền không cạn giấc mơ dài…
Ô hay! Cát bụi đâu ngoài càn khôn.

Phong Tâm cẩn bút
29.08.2014


Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Lệ Buồn Đưa Tiễn














Bài thơ thương kính tiễn đưa anh Nguyễn Hồng Lạc (Cựu học sinh Tống Phước Hiệp niên khóa 1961-1967) đã  vĩnh viễn ra đi ngày 26 tháng 8 năm 2014.

Sau cơn mưa hương chiều thưa nhạt nắng
Giọt u hoài đọng lắng lá vàng phai
Tiễn người đi nức nở bóng trăng gầy
Bên thềm cũ đầy vơi niềm thương nhớ

Tím hoàng hôn phủ buồn lên con phố
Tiếng thời gian chậm gỏ nhịp canh tàn
Gió lạnh lùng thổi ngang bến Tiền Giang
Biệt ly chi để sầu trên vạn lối!

Nhớ bóng ai sóng vỗ bờ đêm tối
Hạ vừa qua, anh vội vã đi rồi!
Kỷ niệm xa mang theo trái tim côi
Lệ ngậm ngùi tiễn đưa người phút cuối!...

Yên Dạ Thảo

28.08.2014


Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

Dấu Thời Gian

Mênh mang ngọn sóng vô thường
Lang thang dõi dấu áng tường vân trôi
Tôi cời than của lòng tôi
Lửa hương chợt lóe góc trời mờ sao

Dấu thời gian, phút nhiệm mầu
Thấy em là của buổi đầu lệ e.

Hồng Băng         

                       

Nắng Không Mùa

Thơ chỉ là thơ trải nỗi lòng ,
Biết chờ không được sao còn mong ..
Bóng em đã khuất vườn yêu cũ ,
Ngăn cách nhau rồi em biết không ?

Nếu nửa vườn chia nửa trái buồn,
Bên trời chia nhớ anh giành hơn .
Vì em cứ rắc thơ vào nhớ ,
Thả tóc bay bồng trong nắng non ..

Sao gót hài xưa không lướt nhanh ,
Mắt còn ngơ ngác dõi nhìn anh ?
Ô sao nắng chứa đầy trong mắt ,
Ôi nắng không mùa cho mắt xanh ..

Thơ ấu chỉ là mộng với hoa ,
Bây giờ em lớn giống người ta .
Nhưng mà không giống lời yêu dấu ,
Vì nắng vườn xưa đã nhạt nhòa ..

Nhược Thu


Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Nụ Tình Hồng

Anh đến ru hồn thu
Một chiều thoảng sương mù
Đóa hoa vàng nở muộn
Chớm ươm mộng phù du

Anh đến ru hồn thơ
Gieo hương nhớ đợi chờ
Lời yêu thương rất thật
Thơ bật khóc trong mơ!

Anh đến ru hồn tôi
Mang lại giấc mơ đời
Bầu trời xanh đầy mộng
Đường trải lá vàng rơi

Anh nơi bến sông tương
Gọi thầm tên người thương
Tôi nhìn trăng viễn xứ
Ươm nụ tình thơm hương!

Yên Dạ Thảo