Anh đến ru hồn thu
Một chiều thoảng sương mù
Đóa hoa vàng nở muộn
Chớm ươm mộng phù du
Anh đến ru hồn thơ
Gieo hương nhớ đợi chờ
Lời yêu thương rất thật
Thơ bật khóc trong mơ!
Anh đến ru hồn tôi
Mang lại giấc mơ đời
Bầu trời xanh đầy mộng
Đường trải lá vàng rơi
Anh nơi bến sông tương
Gọi thầm tên người thương
Tôi nhìn trăng viễn xứ
Ươm nụ tình thơm hương!
Yên Dạ Thảo