Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2021
Thứ Năm, 29 tháng 4, 2021
Thương Muộn
Có
lẽ tôi qua mười tám tuổi
Và
non hăm sáu chẳng còn khờ?
Khi
từng ưỡn ngực, nhìn mi mắt
Cứ
tưởng trăng đầy bóng nước thơ...
Đất
dưới chân mình hoa cỏ dại
Tôi
đi trên đó để thơm đời
Bên
nầy đứng hóng bên kia gió...
Có
mặt trời hừng buổi sớm mơi?
Bỏ
một con đường, chôn quá khứ!
“Sớm
chiều hai buổi Mẹ ngồi trông
Đêm
Ba thao thức buồn không nói
Nỗi
nhớ, niềm thương chất nặng lòng”
Khi
tuổi đời không còn trẻ nữa
Mới
nghe từng cung bậc thời gian
Đất,
trời là trái tim sinh dưỡng
Mới
cảm thương, giờ đã muộn màng!
Nước
mắt không làm xanh ngọn cỏ
Có
tâm hồn sẽ có quê hương...
Mâm
đầy, cô độc khô như sạn!
Tôi
mất... hơn trời rớt bụi sương.
Phong
Tâm
21.4.2021
Thứ Tư, 28 tháng 4, 2021
Nhặt Lá Thời Gian - Hoài Thu Xa - Lá Thời Gian
(Mùa Thu Bright - Kim Oanh)
Bài Xướng:
Nhặt
Lá Thời Gian
Lá
mùa xào xạc ngỡ ai qua
Chờ
đợi bao thu mộng ước già
Tình
yêu nụ trẻ đâm chồi biếc
Thu
lại trở về người vẫn xa
Thời
gian nhặt lá đếm ngày mau
Chầm
chậm thu đi sắc đổi màu
Tình
yêu ngày cũ không nhàu úa
Lá
vẫn xạc xào dạ tất đau
Kim
Oanh
***
Bài Họa:
Hoài
Thu Xa
Nhìn
cây thay lá mấy mùa qua
Rưng
rức nhớ ai bên cội già
Lạc
mất tình nhau từ dạo ấy
Thu
đi thu đến ... hoài thu xa!
Xin
thời gian chớ vội qua mau
Đừng
nhuộm lá duyên phai nhạt màu
Chớ
rót mưa thu nhoà mắt ngọc
Mơ
xa mộng vỡ .... trái tim đau!!!
Yên
Dạ Thảo
***
Lá
Thời Gian
Thời
gian dù có lướt trôi qua
Ta
vẫn như Thu ...sẽ chẳng già
Để
đợi để chờ người trở lại
Dù
cho Thu biếc có đi xa...
Mặc
lá thời gian cứ lướt mau
Làm
cho Thu úa có phai màu
Tình
ta vẫn vẹn như ngày trước
Lá
rụng chắc làm xoá nỗi đau
Song
Quang
Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021
Tiễn Người Đi
Chiến tranh tàn khốc khắp quê hương
Đành phải chia xa nơi giáo đường!
Hôm tiễn em đi ngày cuối biệt
Nước mùa lũ lụt tràn qua sân!
Trời mây mờ mịt phủ làng thôn
Ta ngước nhìn em thắt đoạn trường
Một cuộc phân ly đều nghĩ ngợi
Để người yêu lắm nỗi cô đơn!
Một mai bão táp mưa sa xuống
Gió tạt qua rèm em lệ tuôn?
Vắng vẻ quê nhà thương số phận
Chia tay lần đó, ta muôn phương!
Người đi cát bụi khung trời lạ
Kẻ lỡ công hầu lại bấp bênh!
Nước mất nhà tan…đành vạn dặm
Bao năm ly biệt xót xa thầm!
Trăng nước quê hương càng vắng xa
Mỗi chiều nghe tiếng chuông nhà thờ
Lại buồn nghĩ đến người thuở nọ
Đau đáu tình ai lỡ chuyến đò!
Phan
Nam
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)