Nhớ Đêm Biển Khóc
Đưa
tay gom ánh chiều rơi
Đan
se sợi nhớ trải phơi đầy vườn
Vén
hoàng hôn, rủ màn sương
Bên
thềm Xuân rụng trái buồn không tên!
Tàn
đêm mộng, bóng ngày lên
Đường
quê phố thị mưa mênh mông chiều
Đưa
tay hứng giọt cô liêu
Nửa
vương mắt Hạ, nửa đìu hiu rơi
Sao ai chẻ bóng trăng đôi
Gợn
dòng sóng bạc nổi trôi thuyền tình
Sao ai nhốt nắng bình minh
Thay
mùa đổi gió khuấy bình yên đêm
Cài
then cửa khép ngăn tim
Thu
Đông Xuân Hạ đi tìm nhớ quên
Đời
điêu linh mộng lênh đênh
Nhớ
đêm biển khóc ... buồn tênh bóng thuyền!
Yên
Dạ Thảo
28.4.2021