Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016

Có Những Đêm




Thơ: Đỗ Hữu Tài
Nhạc: Con Chỉ Là Tạo Vật
Sáng tác: Phanxicô
Đàn Bầu_ Nhạc Sĩ: Phạm Đức Thành


Hạnh Phúc - Tưởng Nhớ Đỗ Hữu Tài Nhân Ngày Sinh Nhật 17/12/2016


Bài Thơ Cùng Khổ

Đừng than thở ưu phiền vì số phận
Hay trách mình lận đận giữa trần gian
Chớ bi quán hãy tìm Chúa nương nhờ
Tình yêu Chúa vô bờ không kể siết

Thơ  tôi viết tặng riêng người cùng khổ
Như mùa hè đang đổ những giọt mưa
Như buổi trưa có gió mát lượn vòng
Để xoa diệu nỗi lòng ai rên siết

Thơ tôi viết hiền hòa tình nhân loại
Mỗi một lời mời gọi yêu thương nhau
Nén đớn đau hiệp nhất lời kinh cầu
Chúa ban sức đương đầu cùng khúc chiết

Thơ tôi viết không cầu kỳ văn vẻ
Nhưng đong đầy lời lẽ nghĩa Tình Thân
Bạn băn khoăn... tôi rối rắm nỗi niềm
Ta dâng Chúa để tìm Tình Thương Chúa

Thơ tôi viết còn lắm điều ngượng ngập
Bạn nơi nào có gặp được ý thơ?
Lúc bơ vơ xin nhớ ở góc trời
Tôi đây cũng dâng lời trong kinh nguyện

Thôi chào nhé! Bạn đồng hành cùng khổ
Con đường dài gian khổ sẽ đi qua
Chớ kêu ca ta tìm Chúa van nài
Xin che chở những ngày theo chân Chúa

Đỗ Hữu Tài



Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Tạ Ơn Bà Nguyệt Xe duyên - Bạc Liêu Miền Đất Tình Duyên









Tạ Ơn Bà Nguyệt Xe Duyên

Em tôi cô gái miền quê
Ngây thơ duyên dáng nết na dịu hiền
Nữ sinh chăm chỉ sách đèn
Bạc Liêu đất ruộng nước phèn nắng mưa.
Gặp tôi người lính phương xa
Vì yêu, em đã ngọc ngà trao duyên
Tôi đi chinh chiến triền miên
Em ngồi tựa cửa niềm riêng vơi đầy.
Đêm về nhìn ánh hoả châu
Chắp tay khấn nguyện tuyến đầu bình an
Lệ thầm từng giọt chứa chan
Con thơ trở giấc, dạ càng nhớ anh.
Bao năm khói lửa chiến tranh
Âm thầm chịu cảnh gối chăn bẽ bàng
Xa tôi sầu khổ em mang
Người chinh phụ vấn khăn tang là thường.
Thân trai xác gửi sa trường
Bọc thây da ngựa là đường nam nhi
Thương em lứa tuổi xuân thì
Lửa binh cam chịu làm người vọng phu.
Chuyện xưa chàng trấn biên khu
Để người chinh phụ mịt mù ngóng trông
Trải bao dâu bể chất chồng
Tuổi về chiều vẫn mặn nồng ái ân.

Không như đại hiệp Kiều Phong
Tu hành tu... tỏi, chiếu chăn lạnh lùng
Bốn ba (43) năm chợt thấy gần
Thì ra mình đã nửa phần đời nhau.
Tóc xanh dù có phai màu
Nhưng tình yêu vẫn ngọt ngào lên ngôi
Tang điền thương hải nổi trôi
Cuối đời mình vẫn lứa đôi vẹn nguyền.
Tạ ơn Bà Nguyệt xe duyên.

 Đặng Hoàng Sơn

*****

(Bài Họa) 

Bạc Liêu Miền Đất Tình Duyên

Người tôi yêu, cô gái quê
Bạc Liêu phố biển, trai mơ gái hiền
Đờn ca từ lúc lên đèn
Song lang gõ nhịp chèo thuyền đêm mưa.

Chào người lãng tử phương xa
Vào nghe em gióng câu hò hữu duyên
Nói thơ, ca nhạc liên miên
Cho nhau cảm xúc triều lên vơi đầy.

Quê ngoại em ở Vĩnh Châu
Gốc gác quê nội đầu cầu Tân An
Bao nhiêu tình cảm chứa chan
Con tim thổn thức, rộn ràng gặp anh.

Dẫu rằng một túp lều tranh
Nắng mưa cũng mặc, mặc duyên bẽ bàng
Đớn đau mấy nỗi em mang
Chia ly không lạ, trái ngang cũng thường.

Khôn ngoan học hỏi từ trường
Sắt son chung thủy tấm lòng nữ nhi
Chờ nhau dẫu lỡ xuân thì
Trăm năm vẫn đợi con người trượng phu.

Với em, anh một biệt khu
Không ai lấn chiếm, không người vời trông.
Với em, anh mãi là chồng
Tình sâu nghĩa nặng, nặng quằn thâm ân.

Ngày mai anh về Kiến Phong
Mình em ở lại  lạnh lùng
Đường xa cách mặt mà gần
Nhản thơm muối mặn vẫn cần có nhau.
Bạc Liêu đèn phố lên màu
Tình mình con nước Gành Hào lên ngôi.
Vườn Chim trăng đón mây trôi
Tim em chờ đợi chung đôi thỏa nguyền.
Bạc Liêu miền đất tình duyên.

Bửu Truyền


Thứ Năm, 15 tháng 12, 2016

Xứ Lạnh Tình Nồng


Thơ: Đỗ Thị Minh Giang
Diễn ngâm: Hương Chiều



Hương Sắc Xưa


                     












Thương nhớ hương nguyên thương nhớ quá!
Như thân bèo dạt chẳng còn chi
Thuở xưa trường cũ em chờ đợi
Biển mặn thuyền dong buổi sớm đi!

Qua ngã đường chiều còn luyến tiếc
Thấy người gánh thúng đứng chờ ai?
Nếu xưa có kẻ đừng ly biệt
 Nay vẹn hương nguyền chữ chẳng sai!

Bao năm nhung nhớ mãi Xuân Nguyên
Theo sắc thân tình tản lưu liên
Gió cuốn gành non sương khói quyện
Miên man tơ tưởng lúc em nguyền!

Hẹn về thăm viếng chốn Cầu- Ngang
Nhắc buổi chiều kia lạc bước ngàn
Hương sắc mai, chiều phai nhạt đó,
Em đi để lại cái nồng nàng!    

Hoa nở trường xưa mong trở lại
Gặp người trong mộng chẳng cô đơn
Sớm mưa trưa ráo ta bơi lội!        
Người nhớ tình ai lỡ chuyến đò!

Phan Nam 


Thứ Tư, 14 tháng 12, 2016

Em Về Mùa Nước Nổi




Thơ: Phong Tâm
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Đỗ Hải
Tiếng hát: Thúy An




Em Về Mùa Nước Nổi
















(Bài thơ viết tặng Khúc Giang)

Mùa nước nổi lềnh bềnh xác lá
Bến sông Tiền tăm cá bóng chim
Về nơi nào bấy chiều nghiêng
Lục bình trôi dạt, con thuyền xưa đâu?

Trăng hạ huyền hanh hao trắng khuyết
Nắng ngày lên vẫn tiếc đêm sâu!
Bần gie, rũ nhánh bên cầu
Tre dừa giao lá, ve sầu lẻ rơi

Người về sau giọt trời thu rụng
Bước lặng thầm vỡ vụn tình quê
Chưa vui, buồn đã quay về
Nghĩ thương thân phận, vừa nghe bồi hồi!

Sóng xô bờ chơi vơi bông sậy
Đường thôn trang gập gãy chập chùng!
Hình như ngọn bấc vào đông?
Phù sa đùa đẩy mênh mông bến bờ!...

Người năm cũ bơ thờ một bóng
Màu nước son còn đọng bao ngày?
Nhớ thời vạt áo cỏ may...
Dòng sông hờ hững xa hoài vẫn xa!

Phong Tâm

Thứ Ba, 13 tháng 12, 2016

Chớm Đông














Ẩn cư tìm đến miền xa
Thiên di oải cánh cuối tà dương thu
Chớm đông tuyết đổ mịt mù
Đường mây thăm thẳm vi vu gió mùa

Tuyết ngừng, đêm nặng hạt mưa
Hiu hiu cánh bấc thổi lùa thâu canh 
Thương đôi cánh nhỏ mỏng manh
Trong bình minh rạng đậu cành đông sương!

Yên Dạ Thảo
30/11/2016



Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

Tạ Ơn Bà Nguyệt Xe Duyên


Thơ: Đặng Hoàng Sơn
Nhạc: Bùi Kim Cương
Hòa âm: Đặng Vương Quân
Ca sĩ: Mai Trâm
Thực hiện: Yên Dạ Thảo 



Như Thường


Như thường
Trần ai
Tịnh

*****

(Chuyển thể Lục Bát từ bài thơ Haiku "Như Thường" của YDT )

Như Thường

Chẳng là cỏ chẳng là hoa
Dịu hương nhẹ sắc gần xa bình thường
Biển đêm lặng bóng thùy dương
Cái tôi mông muội trên đường như không

Phong Tâm
08.12.2016