Trưa ngồi lắc võng ầu ơ
Nhớ lăn tăn sóng xao bờ Hàm Luông
Như nghe điệu hát ru buồn
Chan cơm nước mắt mà thương xứ dừa
Một thời ám nắng nghẹn mưa
Giờ xa xưa xửa là xưa lâu rồi
Nắm tay đau điếng quên thôi
Hỏi nhau bằng mắt, ngậm môi cũng nồng
Bỏ qua năm tháng bòng bong
Dừa xanh còn đó, dòng sông vẫn đầy
Lạ lùng tình chẳng đổi thay
Mà quê nghèo cứ mỗi ngày đẹp hơn
Trưa ngồi lắc võng cô đơn
Nhớ lăn tăn thuở hoàng hôn giao mùa
Bây giờ đất Bến Tre thơ
Vẫn màu thanh lịch bên bờ Hàm Luông
Phong
Tâm
19.7.2019