Như Là Khói Bụi
Sông quê bao giờ cạn
Đường còn mấy bước chân
Hoa cuối mùa có nở
Ta hay là cố nhân
Bờ cỏ hoa năm cũ
Bến đêm trăng vẫn đầy
Bóng người xưa đã vắng
Sông đời chiếc lá bay
Qua bờ Hậu sang Tiền
Sóng lục bình tím nhớ
Nghe chút tình "Sông Thương"
Chiều tàn mây khói vỡ
Bụi mờ vương mái tóc
Nắng bạc vai áo đời
Vẫn người thơ chân đất
Một tâm hồn mồ côi!
Phong Tâm
20/03/2015
****
(Từ Như Là Sương Khói của Phong Tâm)
Lặng Lẽ Dòng Sông Thơ
Một trái tim mồ côi
Trôi nổi trên sông đời
Một tâm hồn trống vắng
Buồn như chiếc lá rơi
Mê Kông dòng nước chảy
Lục bình xuôi ngược xuôi
Thuyền ai rời bến đỗ
Đêm tàn bóng trăng rơi
Cành xuân phơi sương lạnh
Hoa lả mộng hương huyền
Tình như mây tan hợp
Ngậm ngùi khóc phận duyên
Hoàng hôn chân trời tím
Lặng lẽ dòng sông thơ
Bóng thuyền dần xa khuất
Trong sương khói lam mờ...
Yên Dạ Thảo
22/03/2015