Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Một Ít Hương Nồng Pha Đắng Cay



















Một bước em đi lòng vỡ vụn
Nhưng làm sao giữ được hồn nhau
Hồn em là nắng là hoa bướm
Thắm nét hương xuân tỏa ngạt ngào...

Mỗi bước em đi buồn ở lại
Buồn nầy ví chẻ được làm đôi
Nhưng ai chia sẻ mà mong chẻ
Chỉ một mình anh gánh hết thôi...

Em rước nắng về tô má thắm
Má hồng thêm nữa mặn mà duyên
Còn thơ anh ước chan màu nắng
Để sưởi đời ai khỏi muộn phiền...

Trái đất vẫn tròn như vạn thuở
Tình đời vẫn đổi vẫn cuồn quay
Và ta vẫn phải tìm trong nắng
Một ít hương nồng pha đắng cay...

Nhược Thu