Sài Gòn ngập ngụa trong mưa
Cây xanh đổ gốc giữa mùa thu rơi
Bao nhiêu số phận đổi dời
Đau như những chiếc lá rời cành trinh
Thưa em, đừng trách chi mình
Nắng mưa là chuyện duyên tình thế nhân
Trăng suông chưa kịp mãn phần
Thì thôi hãy đợi bước chân xuân về
Những luồng bấc lộng hoang mê
Kiếp người hứng chịu ba bề lạnh căm
Khi nào năm cũ tàn năm
Mới mong có góc giường nằm trong chăn
Trời thu đông cứ nhập nhằng
Giá như gió nghịch, mây giăng sớm tàn
Về đi em đợi xuân sang
Thở chung buồng phổi xanh ngàn lá xanh.
Phong
Tâm
09/11/2016
09/11/2016