Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Vô Thường …

Mưa gió phai nhòa trăng bỏ trốn
Anh về khuya khoắc một mình xa
Đường không lầy lội tim lầy lội
Bởi thiếu nhau từ bao kiếp qua

Anh về hối hả như con vụ
Quay tít chờ mong biết hướng nào
Em góc trời xa vời vợi nhớ
Bao giờ em nhỉ khỏi chiêm bao?

Đêm đêm nhìn hướng mờ phương đó
Biết bóng em chờ quay quắt thương
Da trắng hay là trăng sáng trắng
Mà nghe xao xuyến đến vô thường …

Nhược Thu