Cánh
hoa xưa hương lan nhè nhẹ
Đoá
hồng tươi toả sắc đâu đây
Nụ
tầm xuân xanh biếc quê này
Em
diễm tuyệt hương nồng đất mẹ
Giông
bão đến thiên đường tan tác
Mộng
xa rồi kỷ niệm mang theo
Lênh
đênh trôi cô độc cánh bèo
Sao
giữ được những gì vỡ nát
Bao
dĩ vãng chìm sâu trong mắt
Mộng
tình xưa dấu vết điểm trang
Đoá
hoa kia nay dẫu sắp tàn
Vẫn
còn nét đậm đà hương sắc.
Quên
Đi
***
Phai Sắc
Nghe
trong gió lời ai rất nhẹ
Như
thì thầm gọi trở về đây
Ngắm
dòng xưa bến cũ nơi này
Và
đi lại con đường quê mẹ
Nhìn
cảnh cũ nhớ từng thao tác
Nỗi
đợi chờ gợi mỗi ý theo
Đã
trót sinh thân phận bọt bèo
Thời
ly loạn tránh sao tan nát
Sẽ
thu nhỏ quê hương trong mắt
Bóng
hình xưa vẫn đấy hành trang
Đến
mai kia bóng xế chiều tàn
Giữ
hương cũ dù hoa phai sắc
Kim
Phượng