Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Thời Gian Thầm Lặng














Cuộc đời đó có bao nhiêu mộng
Mơ ước nhiều rồi bỗng vụt bay
Nghẹn ngào khóe mắt cay cay
Muộn phiền đeo đẳng sầu vây chập chùng

Từ chia tay lạc vùng xa lạ
Cứ mỗi đông lòng chạnh nhớ nhà
Dường như mang chút xót xa
Ngổn ngang kỷ niệm quắt quay bồng bềnh

Con đường dài gập ghềnh buồn bã
Từng bước qua xoay lại bóng gầy
Người nơi đó, tôi phương nầy
Cơn mưa rào rạt vơi đầy héo hon

Dòng thời gian dỗi hờn thầm lặng
Đã nhạt nhòa năm tháng dấu yêu
Xứ người vạt nắng hắt hiu
Cô đơn lặng lẽ bao chiều nhẹ trôi.

Phố Xưa
08.11.2014



Như Là Sương Khói














(Cảm tác từ Thời Gian Thầm Lặng của Phố Xưa)

Hạ thay áo sắc thu vàng mỏng
Trời ước mơ chiều lộng gió bay
Vô thường mưa nắng đêm ngày
Sầu mây đan kín, giọt cay rót lòng

Từ vắng nhau, trăng buồn lẻ bóng
Nhớ tình ai biển sóng xô bờ
Người đi để lại buồn mơ
Hồn hoa ngơ ngẩn đêm chờ ngày lên

Con đường xưa mang tên tình sử
Ngàn biệt xa, ngày cũ chẳng quên
Chiều nao sánh bước cùng bên
Trao niềm mơ ước, an nhiên mộng lành

Biết tình như mỏng manh sương khói
Và biển đời gió nổi sóng dâng
Lặng thầm ta-bóng bâng khuâng
Xây lầu mộng cát vơi dần cô miên!

Yên Dạ Thảo

09.11.2014


Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Giọt Sầu Đêm Thu














(Từ  Giọt Buồn Sương Pha của Yên Dạ Thảo)
 
Ai đem chim vỗ cánh bay
Cho chiều nhạt nắng áng mây bềnh bồng
Ai đưa tay nhốt vào lồng
Cho chim mỏi cánh nghe lòng xót xa
 
Thu về man mác gió qua
Lá rơi , chim lạc riêng ta nghẹn ngào
Buồn ơi số phận má đào
Như chim tìm tổ biết vào tay ai ?
 
Đêm tàn từng chiếc lá phai
Giọt sầu rơi rớt trên vai lạnh lùng
Trăng non cảnh vật mịt mùng 
Tình non nhân ảnh chập chùng đêm thu
 
Gió thu nhè nhẹ vi vu
Chim bay lẻ bạn sầu ru lệ tình
Ai đi mang mất bóng hình
Ai tìm thu để gọi mình trong đêm ?

Đỗ Hữu Tài
05.11. 2014


Giọt Buồn Thu














Thu đến thu đi thương nhớ thương
Thềm khuya hiu hắt bóng trăng buồn
Gió lay thu cúc tàn canh vắng
Lặng lặng rơi rơi chiếc lá sương!

Cỏ biếc vườn thu héo rũ tàn
Sau đêm gió chướng thổi lùa sang
Mưa rơi tí tách bên thềm lạnh
Xa vắng tiếng lòng ai thở than!

Trôi mãi thời gian trôi vẫn trôi
Mây bay, bay khắp nẻo phương trời
Sông thơ êm ả xuôi dòng chảy
Mà giọt buồn tôi rơi vẫn rơi!...

Yên Dạ Thảo

06.11.2014


Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Đuối Giữa Dòng Trăng














Thưa rằng bóng thỏ hồn Nga
Có anh ngồi vuốt lá đa tự tình
Nàng không là bậu của mình
Sao chàng tưởng dáng mơ hình, quên em?

Thi nhân mộng mị say mèm
Nửa đêm khát nước lại thèm tắm sông!
Đa tình là bệnh đàn ông
Cớ sao thiên hạ nhiễm bồng lai trăng?

Mình ơi! Em đợi chờ chàng
Coi kìa, sao để gối chăn hững hờ?
Cái khuôn vàng có gì cơ?
Đời mê mệt thú chơi thơ gật gù!...

Mùa thu là của trời thu
Trăng tròn, khuyết của sương mù, gió lay
Chàng về với thiếp mà say
Để nghe lời thủ thỉ khuây khỏa lòng!

Trăng và Thơ chẳng vợ chồng
Dưng không thi sĩ đuối dòng tương tư!

Phong Tâm
27.10.2014


Quanh Dòng Tương Tư

(Từ Đuối Giữa Dòng Trăng của Phong Tâm)

Rằng em không phải Hằng Nga
Mà chàng như Cuội thiết tha chữ tình
Mơ màng khe khẻ gọi “mình”
Trong mơ thấy bậu hay hình bóng em?

Thi nhân chìm mộng say mèm
Nàng thơ mê cảnh êm đềm trên sông
Đa tình khổ mệnh đàn ông
Sao người mơ tưởng đến bồng lai trăng!

Chàng ơi! Chàng có biết chăng
Sầu dư thân bậu, gối chăn hững hờ
Tình chàng ý thiếp duyên thơ
Muộn màng tình đến, đường mơ mịt mù!...

Trăng thu là của nàng thu
Mảnh tròn, sâu khuyết hay dù gió lay
Bên người chàng hãy cạn say
Chén tình, chén nghĩa, đêm nay ấm lòng!

Trăng, Thơ chẳng phải vợ chồng
Nhọc lòng thi sĩ quanh dòng tương tư!

Yên Dạ Thảo
02.11.2014


Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím


Thơ: Kiên Giang
Nhạc: Huỳnh Anh
Tiếng Hát: Hoàng Oanh



Tiễn Biệt














Xin  tiễn biệt anh với lòng đau vô cùng, mong anh yên lòng nơi cõi thơ.

Anh Kiên Giang ơi!

Anh đi không nói lời từ biệt
Đau nhói lòng người anh biết không?
Những đứa em trong đời chết lặng…
Được tin như sét đánh, trời trồng!

Phong Tâm
01.11.2014


Thu Tiễn Biệt




Đôi dòng thương tiếc nhà thơ Kiên Giang:

Người đi để lại buồn nhân thế
Để tiếng thơ ru khắp nẻo đời
“Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” *
Ngàn thu lá đổ tiễn đưa người!

Yên Dạ Thảo
31.10.2014

*Trích từ thơ của thi sĩ Kiên Giang


Tiễn Người

Một nén hương lòng kính dâng thi sĩ Kiên Giang. Nguyện cầu cho vong linh người sớm về an nghỉ nơi miền vĩnh hằng.

Chuông đổ từng hồi tiếng vọng vang
Khóc Hà thi sĩ tự Kiên Giang
Lầu chuông gác thánh còn nguyên dáng
Người viết tình thơ bóng suối vàng
Thương tiếc tài năng đời mãi nhớ
Cỏ cây đẫm lệ buổi Đông sang
Mây chiều thơ thẫn vành khăn tím
Hoa trắng trải đường một đám tang

Lê Bửu Tùng
31.10.2014


Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Thu Vắng














Tiễn hạ nhường thu lá nhuộm vàng
Nghe lòng tan tác đón mùa sang
Trời cao thẳm biếc màu hy vọng
Biển thấp vời lam dưới bóng trăng
Gió lộng tàn đêm hồn khắc khoải
Mưa chìm rựng sáng dạ miên man
Cành phơi, lá úa vườn trơ vắng
Hiu hắt bên thềm tiếng dế than!

Yên Dạ Thảo


Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

Giọt Buồn Sương Pha














Như là chim sải cánh bay
Giữa mùa thu lạnh, gió mây bạt ngàn
Thẳm buồn khi tiết đông sang
Oải đôi cánh mỏng vượt ngang biển đời

Trút tình xuống vực mù khơi
Trút sầu lên lá sương rơi lặng thầm
Vòng cầu xoay mãi ngàn năm
Dòng đời gợn sóng thăng trầm kiếp hoa

Thềm thu xế bóng chiều tà
Gió lay nhè nhẹ, la đà lá bay...
Ngàn sao soi lối đêm dài
Đường vào huyển mộng trăng say ngủ vùi

Canh tàn kết thúc tiệc vui
Còn ta với bóng ngậm ngùi bên song
Giọt buồn pha giọt sương trong
Rơi trên chiếc lá thu phong úa vàng!

Yên Dạ Thảo


Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Nợ Đời Nầy Xóa Sổ Lại Y Thinh














Thức với đêm tìm bóng chữ lỡ thời
Lượm mót được vài tiếng khô gió rách.
Vừa ấm lưng, ngồi bật dậy rửa mặt
Tỉnh hơn thằng căng mắt ngó hoa khôi.

Quán đầu hẻm, dọn bàn đùa với rác,
Mở hàng: ly cà phê, điếu thuốc thơm!
Thằng bạn xe ôm sà vô, ké luộc...
Ghi sổ chung trên khói vách đen ngòm!

Cô chủ quán chắc ni cô kiếp trước?
Bán chịu mà không bán mất đồng duyên!
Đứa mạt rệp vay tình yêu trả góp
Nợ trần gian, khoác vạt áo nâu thiền!
Lại có kẻ ghiền danh, phiêu phóng lợi
Dựng bia đời...tạ lỗi, vái triền miên!

Ta gọt óc, mài tim, chơi chữ dở
Nợ đời nầy - xóa sổ - lại y thinh!
Thơ lót lưng của thằng người lớ ngớ
Giá ngửa ngang, xếp dưới loại thư tình.

Chắc tiên khởi ta trồng cây giống đực,
Nên mòn đời xách túi đệm phóng sinh!
Phồng ngực thở chung một buồng phổi lá
Màu trinh xanh buông thả dịu thần kinh.

Phong Tâm
23.10.2014


Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Hờn Trăng

Trăng rụng xuống cầu hay ngủ say
Sương thu thấm lạnh ướt vai gầy
Tiếng lòng xa vắng đêm cô tịch
Lá xếp cánh sầu hờn dỗi ai
                                            
Gặp gỡ nhau chi để khổ nhau
Người nam kẻ bắc khóc tình Ngâu
Cung  buồn, cung oán người nghe thấu
Tình lỡ, tình xa, gối mộng sầu
 
Ý đẹp lời thơ mờ khói sương
Phù vân tan hợp khối tơ vương
Mơ chi một thoáng tình vô vọng
Cạn chén tương phùng thêm vấn vương!
 
Người trách tình thu như gió bay
Em thầm trách gió ru tình say
Chơi vơi chiếc bóng buồn hiu quạnh
Hờn dỗi tình trăng hay gió mây!

Yên Dạ Thảo

04.10.2010


Tự Bạch Trăng

Đâu phải tình trăng yên giấc say
Năm canh thao thức nhớ vai gầy
Cô đơn một bóng vầng trăng lạnh
Mơ chút tình thu, khoé mắt cay

Là thoáng tình cờ ta gặp nhau
Đâu hay trăng rụng dưới chân cầu
Trời nam đất bắc buồn li biệt
Còn mấy mùa ta thương tiếc Ngâu?

Nâng chén tiêu sầu vơi nhớ thương
Chênh vênh một bóng những đêm trường
Trăng khuya thổn thức người đâu biết
Chỉ sợ tình thu thôi vấn vương

Thầm trách người đi lỡ hương cau
Vầng trăng vẫn lặng bóng bên cầu
Biết ai còn nhớ ngày tao ngộ
Hay vẫn vô tình... mưa bóng mây

Sông Hương
Huế 06/10/2010