(Từ Xuân Tàn của Kim Oanh)
Xuân đi, lòng chạnh, ngậm ngùi
Rượu mơ chưa cạn, say vùi bóng trăng
Canh tàn, tiếng lặng thời gian
Phù vân tan hợp, suối ngàn hoa trôi...
Hương xưa, tuổi ngọc, xuân thời
Hồn người viễn xứ mộng ngời tơ vương
Chiều tan, nắng tắt sau vườn
Sơn ca vắng tiếng, mưa buồn tiễn xuân!
Yên Dạ Thảo