Em bán sầu chi lắm kẻ mua
Người đong bằng nắng kẻ đong mưa
Mưa rơi làm ướt hồn trăng cũ
Mà nắng nào hong ấm ngược mùa
Gánh nặng sầu vơi hay bóng vơi
Bóng người xa thẳm giống mây trôi
Mây đong thương nhớ mà sao nhẹ
Cho buổi xuân về thêm lẻ loi
Em bán sầu xuân hay nắng xuân
Chiều nghiêng gót nhẹ ngắm chân trần
Phố xa ngun ngút màn sương xuống
Chợt thấy sầu vương nặng bước chân
Nhược Thu