Bất chợt tôi thầm nhận tiếng ve
Bâng khuâng trời lặng bước sang hè
Mưa rào ngang ngõ vừa mưa tạnh
Sân trường đã vắng tiếng từ ly!
Bất chợt tôi nhìn bỗng thấy tôi
Tuổi thơ đánh mất đã lâu rồi
Cố tìm kỷ niệm sân trường cũ
Phượng hồng rụng trắng nỗi chia phôi...
Bất chợt hồn cao ngợp bóng mây
Thầy xưa, bạn cũ nhớ vơi đầy
Cuộc đời phiêu bạt bao nơi chốn
Một chút trường xưa có nhạt phai?
Bất chợt trời trong xinh dáng em
Ngang trường che nón tóc nghiêng nghiêng
Học trò áo trắng nơi đây nhỉ
Chẳng ghé vào thăm... Nắng nhạt thềm.
Lâm Tẻn Cuôi