Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

Tự Tình














(Họa vần bài: LÃO GIÀ ĐÊM TRUNG THU của Trương Văn Lũy)

Lặng ngắm trăng trêu cợt tuổi già,
Thời gian ám ảnh chẳng buông tha.
Mong gì,cứ ngẩn ngơ như cuội,
Có thể, xa cằn cỗi vói ta?
Tập sống vô tình; hư cũng được,
Rèn quên bạc nghĩa; thực đây mà!
Mỗi năm còn tiếng ru thơ ngủ,
Vẽ bức tranh Kiều, nhớ Tố Nga.

Phong Tâm
23.08.2014