Se se gió lạnh phố buồn
Trời thu man mác vô thường nắng mưa
Thềm xưa đọng giọt hương thừa
Tóc bay miền nhớ xa đưa hồn về
Lang thang bến mộng bến mê
Thả trôi ngày tháng nhiêu khê rối lòng
Hiu hiu gió thoảng hương đồng
Ai đưa mây trắng bềnh bồng bến mơ
Vu vơ ta chỉ vu vơ
Thoáng hồn mộng mị sầu thơ vơi sầu
Bể dâu thì mặc bể dâu
Vần mơ xoa dịu niềm đau đắng lòng
Sáng thu nắng trải mênh mông
Chợt mưa trút nước, gió lồng lộng khơi
Chơi vơi một bóng chơi vơi
Mơ theo đường gió, mộng ngời vỡ tan...
Yên Dạ Thảo