Xuân đi rồi xuân đến
Vui buồn tựa kiếp hoa
Thắm tươi rồi tàn tạ
Theo ngày tháng bay xa
Thời gian là kỷ niệm
Người đến rồi người đi
Không duyên cũng là nợ
Hờn trách mãi mà chi!
Tiền tài và danh vọng
Được mất lẽ vô thường
Tìm đâu nơi cõi thực
Chân tình một chữ “thương”
Cuộc đời là cõi mộng
Tất cả là hư không
Ưu phiền nơi cõi tạm
Hà tất phải vương lòng!
Yên Dạ Thảo
02/01/2015