Hương Gió Chiều
Anh đi mòn chân đất
Khắp nẻo đường quê hương
Tìm hoa thơ rơi rụng
Mang về để mà thương
Mùa trăng thuyền ghé bến
Thăm em gái Sông Tiền
Hồn lạc về Sông Hậu
Xuân rót giọt ưu phiền
Hạ sang bông phượng đỏ
Rực nở trong nắng hồng
Anh, ve sầu vương vấn
Em, ấp ủ hoa lòng
Thu vàng hương hoa cúc
Nở rộ vườn nhà ai
Lòng anh có khắc khoải
Thương nhớ cánh hoa mai?
Đông về hơi sương lạnh
Đồng thơ nắng cô liêu
Thuyền neo nơi bến vắng
Sông thương, hương gió chiều…
18/03/2015
***
(Từ Hương Gió Chiều của Yên Dạ Thảo)
Như Là Khói Bụi
Sông quê bao giờ cạn
Đường còn mấy bước chân
Hoa cuối mùa có nở
Ta hay là cố nhân
Bờ cỏ hoa năm cũ
Bến đêm trăng vẫn đầy
Bóng người xưa đã vắng
Sông đời chiếc lá bay
Qua bờ Hậu sang Tiền
Sóng lục bình tím nhớ
Nghe chút tình "Sông Thương"
Chiều tàn mây khói vỡ
Bụi mờ vương mái tóc
Nắng bạc vai áo đời
Vẫn người thơ chân đất
Một tâm hồn mồ côi!
Phong Tâm
20/03/2015