Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015
Lạc
Bài thơ xướng:
Bóng Mây
Nâng niu nửa mảnh tình hờ
Mỏi mòn đêm với trang thơ nổi chìm
Con thuyền bến cũ nằm im
Dòng sông dậy sóng đi tìm bãi hoang
Đầu non một ánh trăng vàng
Nửa le lói sáng nửa tàn cuối đêm
Gió ru mây lướt qua thềm
Xạc xào ngọn cỏ thân mềm ngã nghiêng
Nghe chừng đắm khúc thôi miên
Để hồn đi lạc giữa miền mộng du
Tưởng rằng một áng mây thu
Nào đâu cả mảng sương mù buồn tênh
Nắng Hỏa Tinh
***
(Họa từ bài thơ Bóng Mây)
Người Đi
Ta say ánh mắt hững hờ
Bên bầu rượu cạn hồn thơ lịm chìm
Mái chèo rũ bóng lặng im
Thuyền lênh đênh, lãng trôi… tìm chốn hoang
Lững lơ trăng rớt ánh vàng
Cánh sao chợt lóe, rụng tàn giữa đêm
Gió lay chiếc lá bên thềm
Mái đầu điểm bạc sợi mềm cúi nghiêng
Côn trùng rã rít triền miên
Cõi lòng lãng đãng nơi miền lãng du
Buổi người đi, khóc trời thu
Đường chiều mưa đổ mịt mù lạnh tênh
Bửu Tùng
****
(Họa từ bài thơ Bóng Mây)
Lạc
Đêm nay gió hạ ơ hờ ...
Ru mây nồng giấc, ru thơ ngủ chìm
Sông đời khúc gợn, khúc im
Thuyền ai rời bến đi tìm mộng hoang
Hiên khuya leo loét đèn vàng
Trăng quê khuyết mảnh treo tàn canh đêm
Có con đom đóm quanh thềm
Buồn rưng cỏ biếc lá mềm xiêu nghiêng
Đường mơ một bóng cô miên
Hồn thơ thẩn lạc vào miền phù du
Đi tìm lại chút hương thu
Còn vương trong khói sương mù nhe ̣tênh!
Yên Dạ Thảo
19/05/2015