Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015
Ngày Hiền Mẫu
Tháng Năm hoa lá cỏ cây,
Tỏa hương khoe sắc ngất ngây đất trời.
Thiên nhiên khoác áo rạng ngời,
Mừng Ngày Hiền Mẫu hát lời tạ ơn.
Hôm nay phố xá đông hơn,
Người người vui bước, hân hoan bên đường.
Chợ hoa đắt khách lạ thường,
Hồng tươi mới thấy, khó nhường phần ai.
Nâng hoa một cánh trên tay,
Lòng sao chợt nhói, mắt cay đỏ hường?
Con nay lưu lạc tha phương,
Mẹ mang nặng nỗi nhớ thương trĩu lòng.
Muốn mua một đóa hoa hồng,
Làm quà thơm thảo thỏa lòng ước ao.
Người ta có mẹ để trao,
Con đang xa xứ, cách nào trao tay?
Trở về gác trọ chiều nay,
Âm thầm gạt lệ đôi tay ướt mềm.
Màn đêm rơi rớt bên thềm,
Đong đưa một dải êm đềm ánh sao.
Thả bầu tâm sự bay cao.
Mẹ ta, mây hỡi, ngõ sau ngóng chờ,
Trao người lời nhắn đơn sơ,
Nụ hôn giấu giữa vần thơ tím chiều!
Xa quê con nhớ rất nhiều,
Bàn tay mẹ ấm những chiều gió đông.
Quê nghèo gạo chợ nước sông,
Nhưng tình của mẹ tựa lòng biển sâu.
Một đời mưa nắng dãi dầu,
Nuôi con khôn lớn ơn sâu cao ngời.
Nhớ khi trái gió trở trời,
Đêm trường mẹ thức chẳng lời thở than.
Việt Nam được phước Trời ban:
Tấm lòng hiền mẫu! Sánh bằng, có ai?
Dẫu cho dâu bể đổi thay,
Tình người mẹ Việt xưa nay sử truyền.
Lặng nhìn ảnh mẹ dịu hiền,
Suối nguồn an ủi nơi miền tha hương.
Nụ cười sáng tỏa yêu thương,
Cho con sức sống, dựa nương, đợi chờ.
Đêm khuya quỳ dưới bàn thờ,
Nguyện cầu mẹ khoẻ, hằng giờ bình an.
Mẹ ơi, đời dẫu lìa tan,
Lòng không chia cách khi ngàn dặm xa.
Lê Bửu Tùng